BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: VẠC DẦU ĐEN - Trang 219

chúng tôi đâu có để lạc
mất chúng. Chúng lạc mất
chúng tôi thì đúng hơn.
Bọn tôi dừng lại để cho
chúng uống nước và hai
con ngựa ngu ngốc liền
phóng đi mất. Tôi đoán là
chúng sợ. Tôi nghĩ chúng
không thích ở gần Annuvin
đến thế, mặc dù tôi phải
nói với các vị là chuyện đó
không làm tôi bận lòng
chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.