BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: VẠC DẦU ĐEN - Trang 328

đầu vừa rên rỉ vừa lắc lư
thân mình tới lui. “Xin hãy
đi đi và để tôi yên.” Ông ta
thổn thức. “Tôi không
khoẻ; tôi có rất nhiều việc
phải làm, tôi sẽ không bao
giờ làm xong mất.”

“Ông phải cho chúng

tôi biết!” Taran kêu lên.
“Xin làm ơn.” cậu nói thêm,
hạ giọng xuống vì Gwystyl
khốn khổ lại bắt đầu run
lẩy bẩy, mắt trợn ngược lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.