mắt ông ta sụp xuống nặng
nề nhưng vẫn tinh tường.
Ông ta chỉ cúi đầu chào có
một mình Gwydion; rồi sau
khi ngồi xuống bàn, ông ta
lạnh lùng đưa mắt nhìn
những người quanh mình.
“Đó là ai thế?” Taran
hỏi, không dám nhìn lâu
con người kiêu hãnh và
vương giả ấy.
“Vua
Morgant
xứ
Madoc đấy. ” Chàng ca sĩ