BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: VẠC DẦU ĐEN - Trang 830

Chương XVIII: MẤT

MÁT

Khi Taran tỉnh lại thì

trời đã tối. Cậu thấy mình
đang được đặt tựa vào một
khúc gỗ, chiếc áo choàng
quấn quanh người. Đầu
cậu nhức nhối; người đau
như dần. Eilonwy đang lo
lắng cúi xuống. Taran chớp
mắt và cố ngồi dậy. Suốt
một lúc lâu, trong trí nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.