lính chạy rầm rập quanh
khoảng
trống,
giọng
Morgant thét lên ra lệnh
gay gắt và cấp bách. Giờ
cậu đau đớn lê đến bên
tấm màn che cửa lều, áp
má xuống nền đất lạnh giá
và cố nhòm ra. Cậu không
nhìn thấy gì nhiều, vì một
màn sương cuộn xoáy bốc
lên trên bãi cỏ và cậu chỉ
có thể thấy những hình thù
lờ mờ đang vội vã chạy đi