BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 90

bậc cầu thang xuống nhà. Alexandra không biết sau đây sẽ thế nào.
Cuối cùng Wanda nói:
- Hừm, nhà chị mới vào nghề mà cũng dữ dằn gớm. Chỉ một thời gian ngắn
nữa thì nhà chị làm trùm ở đây đấy !
Alexandra thở phào nhẹ nhõm. Vậy là không phải đánh nhau nữa.
- Tôi kiếm thứ gì cho nhà chị mặc. – Wanda nói – Tôi có một bộ xem
chừng nhà chị mặc vừa.
Wanda mở ngăn kéo lấy ra một bộ quẳng cho Alexandra trước khi lấy bộ
khác ra mặc vào thân thể loã lồ, bẩn thỉu cuả cô ta.
- Có chỗ nào rửa ráy không? – Alexandra hỏi.
Wanda cười hô hố:
- Cô bạn ơi, ở đây không ai rửa ráy gì hết. Quên thứ ấy đi. Rồi chị lôi gã
đàn ông nào lên đây, gã cũng chẳng cần chị rửa ráy gì đâu mà chị lo.
- Ôi, tôi không định lôi ai lên cả. – Alexandra nói trong lúc mặc quần áo.
- Kể ra đúng là bạn nhảy cũng đã mệt lắm rồi: Nhưng bạn đã trả trước tiền
phòng chưa đấy?
- Rồi! – Alexandra nói.
- Nếu vậy thì phải lôi đàn ông lên đấy bán dâm cho chúng, kẻo mất không
tiền thuê phòng à? Chọn gã nào trông có vẻ lắm tiền ấy. Nếu gã định quịt
không chịu trả tiền thì chị cứ gọi tôi. Tôi biết cách vắt cổ bọn đàn ông để
chúng lè tiền ra, chị hiểu không?
- Hiểu! – Alexandra thở dài nói.
- Thôi, ta xuống nhà đi. Ông chủ mong chúng ta xuống tiếp khách đấy.
Alexandra cố kéo cổ áo lên bởi cắt quá rộng và quá thấp chỉ vừa đủ che
núm vú. Nhưng không được. Thêm nữa, váy cũng cắt quá ngắn. Nàng tự
nhủ: thôi đành chịu đựng một đêm nay vậy.
Lúc họ ra cầu thang để xuống nhà, Wanda nói:
- Chị phải bắt bọn đàn ông chi tiền tất cả những gì chúng đòi ở chị. Dù chỉ
là sờ soạng, nắn bóp cũng bắt chúng phải chi. Có thế chúng ta mới sống
nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.