BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 177

chồng họ nữa.

Nhớ trước đây, ngày nào ông cũng gọi điện tới, hoàn toàn đối lập với

hiện giờ, dường như không còn xuất hiện trong cuộc sống của hai người
bọn họ nữa.

Dương Cẩm Ngưng thấy người khác sushi, trong lòng nghĩ cũng không

quá khó, thế là cô về nhà cũng tự mình làm, để Cố Thừa Đông mang tới
công ty ăn trưa cũng hay! Cô dặn dì Trương thổi cơm thật ngon, nhất định
phải cứng một chút, rồi sau đó đi mua nguyên liệu làm món sushi.

Mấy thứ đồ này, cũng không phải siêu thị nào cũng có, cô hỏi rất nhiều

người mới biết được một siêu thị cách nhà khá xa có bán. Cô liền bắt xe tới
đó. Trước đây Dương Lập Hải và Tả Tần Phương vẫn bảo cô học lái xe,
nhưng cô không hứng thú, cảm thấy biết lái xe cũng không có gì hay.
Không thuê tài xế riêng thì chỉ cần gọi taxi là được, cũng rất tiện, hà tất phải
gây tai họa cho người khác. Kỳ thực cô lo lắng nhất chính là tính mình như
vậy, nếu như không tìm được chỗ đỗ xe có lẽ sẽ phát hỏa, kể cả khi xe chạy
được một nửa rồi cũng có thể dừng lại không đi nữa. Cô hiểu rõ bản thân,
biết mình không hợp với cái gì, cho dù người khác có nói tốt thế nào cũng
không lay chuyển được cô.

Tới siêu thị, cô không chỉ mua nguyên liệu nấu ăn. Phụ nữ bản tính trời

sinh đều là chuyên gia tiêu tiền, nhìn thấy bất cứ thứ gì hay, dù là nên mua
hay không nên mua, tất cả cũng được cô ấy bỏ vào giỏ hàng. Người tới đi
dạo trong siêu thị chiếm phần lớn, nhiệt độ trong này cao hơn ngoài trời
môt chút, người mua dưa hấu xếp thành hàng dài, chen chúc nhau. Dương
Cẩm Ngưng nhìn thấy thế dù không định ăn cũng tới mua cho vui!

Tìm một lúc lâu mới thấy những thứ cần mua. Nhìn chiếc xe đẩy chất

đống, cô không khỏi bội phục bản thân. Thầm nghĩ mua mấy thứ giống
nhau, kết quả không ngờ mua nhiều như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.