Thập bát ban võ nghệ là gì ?
Trong các tác phẩm tiểu thuyết cổ điển của Trung Quốc như Thủy Hử, khi miêu tả các tay anh hùng
hảo hán có bản lĩnh cao cường, thì thường thấy viết rằng họ tinh thông mười tám ban võ nghệ. Vậy thì
"mười tám ban võ nghệ" là gì? Danh từ nay từ đâu mà có ?
Cách nói "mười tám ban võ nghệ" bắt đầu có từ đời Minh. Truyền thuyết kể lại rằng thời bấy giờ có
mười tám thứ vũ khí, người nào có bản lĩnh sử dụng mười tám thứ vũ khí này thì được gọi là nắm
được mười tám ban võ nghệ. Tất nhiên không có nhiều người sử dụng được tất cả mười tám thứ vũ
khí, song cuối cùng vẫn có những người như thế.
Năm 1449 vua Anh Tông nhà Minh thân chinh đem quân đi đánh bọn quý tộc Ngõa Thích, nhưng bị
quân địch bắt làm tù binh ở thành Thổ Mộc (nay là Hoàn Lai tỉnh Hà Nam). Triều đình bèn chiêu mộ
các dũng sĩ trong thiên hạ để giải vây. Khi ấy ở Sơn Tây có một người tên là Lí Thông ứng chiếu biểu
diễn tài nghệ "mười tám ban võ nghệ đều tinh thông không người nào có thể đối địch" và tỏ ra là
người xuất sắc nhất trong số các kẻ ứng mộ.
Cách nói "mười tám ban võ nghệ" không được nhất trí lắm, nói chung người ta cho rằng mười tám ban
chỉ là thứ vũ khí truyền thống như đao, thương, kiếm, kích, côn, bổng, sáo, phủ (búa), việt (búa lớn),
sạm, bá, tiên, giản, trùy, xoa, qua, mâu.
Nhưng cũng có người cho là : cung, nỏ, thương, đao, kiếm, mâu, thuẫn (cái mộc), phủ, việt, kích, tiên,
giản, qua, thù, xoa, bả đầu, thẩm thằng, sáo sách, bạch đả.
LA DUẪN HÒA - DIỆP QUẢNG SINH