BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 20

- Bà ném cho Justus một cái nhìn đồng mưu.
- Đúng không?
Thám tử trưởng hắng giọng. Cậu thấy trong người không thoải mái chút
nào.
- Chúng tôi sẽ làm tất cả trong khả năng của mình, nhưng có lẽ tốt hơn cả là
cô có thể nói cho bọn tôi biết, chính xác là cô đã nhìn thấy gì, thưa cô
Adams.
Đó là những hiện tượng ma ám kiểu nào? Phải đó là những tiếng động?
Hay cô đã chứng kiến những hiện tượng bất thường nào đó?
- Chả có tiếng động mà cũng chẳng có hình ảnh! - Cecilia Jones kêu lên.
- Đó mới là chuyện đáng buồn cười!
- Tôi không hiểu!
- Elouise chẳng nhìn thấy gì hết. Mà cũng chẵng nghe thấy gì hết. Cô ấy chỉ
tin rằng ở đây có ma!
- Phải vậy không, thưa cô Adams?
Elouise Adams gật đầu.
- Tôi không nhìn thấy bóng ma. Kể từ khi Đora qua đời, tôi hầu như không
ở đây, chỉ đến để tưới hoa và kiểm tra mọi việc. Nhưng tôi tin chắc rằng,
chỉ cần tôi ngủ một đêm trong cái nhà nầy… Linh hồn Dora đang lang
thang ở đây, tôi cảm thấy như thế!
- Thế thì tôi thật không hiểu bọn tôi cần phải làm gì.
- Peter nói.
- Nếu cô không nghe cũng như không nhìn thấy gì, thì chúng tôi cần phải
điều tra cái gì ở đây?
- Chả điều tra cái gì hết, nếu các cậu hỏi thật tôi, - bà Adams bướng bỉnh trả
lời.
- Tôi không cần ai phải điều tra cái gì cả. Tôi biết những gì tôi biết.
- Nhưng bọn chi đã trao vụ nầy cho ba thám tử rồi, - bà O Donnell nói.
- Tôi tin chắc là các cậu sẽ nghĩ ra được một phương pháp nào đó.
- Việc chứng minh sự không tồn tại của một con ma không phải là chuyện
đơn giản, - Justus nói.
- Ta hãy xem xét việc nầy từ một khía cạnh khác: ở đây không có ma.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.