BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 592

chen lời nào vào được, nhàm chán đá mũi chân, Thiệu Thi Dung nháy mắt
ra hiệu cho nàng, hai người đi vào phòng Chung Minh nói chuyện.

"Hàn cô nương thật không tệ", Chung Minh thật lòng khen.

Thiệu Thi Dung trong lòng phức tạp, muốn tìm người thay thế Chung

Minh đâu có dễ dàng vậy, nhưng lại mạnh miệng, "Đó là đương nhiên, tóm
lại so với ngươi tốt hơn, ngươi cứ chờ thua đi".

Chung Minh nói: "Chỉ cần ngươi thật lòng thật dạ, mà không phải vì giận

dỗi ta, thua thì thua cũng đâu có sao".

Thiệu Thi Dung nhướng mày, "Sự tình liên quan đến danh tiết, ngươi

thật sự không sợ sao?".

Chung Minh cười nói: "Mặc tỷ tỷ còn không sợ, ta sợ cái gì".

Thiệu Thi Dung sửng sốt, "Tô tỷ tỷ cũng biết việc chúng ta đánh đố?".

Chung Minh gật đầu, "Có liên quan đến nàng, tất nhiên ta phải nói".

Thiệu Thi Dung giật mình, khó trách Chung Minh không sợ hãi, cảm

thấy trận cá cược này mất đi ý nghĩa, hừ nói: "Nếu Tô tỷ tỷ không muốn
nói ra, cho dù ngươi thua, ngươi cũng sẽ nuốt lời chứ gì?".

Chung Minh cười mỉa, coi như cam chịu lời Thiệu Thi Dung nói.

Thiệu Thi Dung giận quá, nắm chặt quyền đánh Chung Minh, "Chung

Minh, ngươi là cái đồ vô lại!".

Chung Minh thế nhưng không né tránh, một quyền thật mạnh nện lên vai

nàng, đau đến mức nhe răng trợn mắt.

"Ngươi không sao chứ?", Thiệu Thi Dung khẩn trương hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.