BÌNH AN CỦA ANH - Trang 96

Cậu bé nhìn Tiểu Hoa, cô thật sự, bàn tay đang nắm lấy tay cậu run

lên, cậu cắn răng, lấy tiền trong túi ra đặt trên bàn, hỏi: “Ông ơi, số tiền này
đủ chưa ạ?”

Tiểu Hoa chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy, ông bác sĩ đếm đếm.

nói: “Đủ mua cái bình thường thôi.”

“Không thể mua cái tốt nhất ạ?” Cậu bé nhíu mày, chỗ này rất nhiều

tiền, mẹ nói có thể mua cho cậu chiếc xe đạp leo núi loại tốt nhất đó.

Hai đứa bé cúi đầu ủ rũ đi ra bệnh viện, cậu né vô cùng chán nản, kéo

Tiểu Hoa hỏi: “Rốt cuộc tại sao lại bị thế?”

Tiểu Hoa bịt tai không dám thả tay xuống, đứng ngoài cửa bệnh viện,

cô nói: “Ba tát em một cái.”

Ngày hôm đó trở thành ngày cậu bé vĩnh viễn không bao giờ quên,

Tiểu Hoa trước mặt câu không khóc, nhưng lại nói ra những lời làm câu
suýt rơi lệ.

“Cái hôm anh nằm trong bệnh viện ấy, ba đánh em một cái.”

Cậu còn nhớ, hôm đó chú Kiến Quốc dẫn cô đến bệnh viện xin lỗi cậu,

khi ấy tay cậu rất đau, cậu rất căm thù cô. Hôm đó chú Kiến Quốc tát cô.

Đúng vậy, cậu bé nhớ lại, hình như từ đó về sau, cô thường xuyên

không nghe thấy cậu nói. Cô còn hay xin lỗi, cô không còn là Tiểu Hoa nhà
quê nữa, cô làm gì cũng nhẫn nhịn, cô sợ ba không cần cô nữa.

***

Bao khinh thường chán ghét chất chứa trong lòng cùng cảm tình tốt

đẹp mới chớm nở, trong khoảnh khắc này đều hóa thành thương tiếc. Cậu
bé há miệng, nhưng lại không nói được lời nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.