BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1143

Bình An hẹn Phương Hữu Lợi tối nay cùng ăn cơm mà giờ vẫn chưa

chuẩn bị gì hết, dưới sự che chở của bọn Kỷ Túy Ý trốn hai tiết học sau, lái
xe đến siêu thị mua thức ăn.

Khoảng sáu giờ rưỡi, Phương Hữu Lợi mới về nhà. Hồng Dịch Vũ giúp

ông mang hành lý vào nhà, vừa vào cửa đã nháy mắt ra hiệu với Bình An.
Bình An ngầm hiểu ngay, cười híp mắt tiến lên ôm lấy Phương Hữu Lợi,
thân thiết khoác cánh tay ông, “Ba, ba về rồi, con nhớ ba lắm.” Nói xong
hôn một cái thật mạnh trên mặt Phương Hữu Lợi.

Vẻ mặt vốn đang căng thẳng của Phương Hữu Lợi hơi giãn ra, nhìn

khuôn mặt tươi trẻ trắng noãn của con gái, bóng dáng đã hơi mơ hồ của
người vợ quá cố dường như lại rõ ràng thêm một chút, ông bật cười, “Con
nói muốn đích thân xuống bếp nấu cho ba ăn phải không? Có món gì ngon
đây?”

“Đều là mấy món ba thích.” Bình An cười nói, “Con pha nước sẵn rồi,

ba lên tắm trước, xuống là ăn ngay được ạ.”

“Được.” Đôi mắt sắc sảo của Phương Hữu Lợi nhìn thoáng qua mặt Bình

An, gật đầu một cái, nén lại lời nói trong lòng, thôi để tìm dịp khác nói
chuyện với con bé vậy.

Đợi sau khi Phương Hữu Lợi lên lầu, Bình An lập tức kéo Hồng Dịch Vũ

ra vườn hoa bên ngoài, “Chuyện gì vậy? Thấy ba em là lạ.”

Mặc dù cảm giác không khác gì ngày thường, nhưng vẫn cảm thấy có

chút biến hoá gì đó.

Hồng Dịch Vũ thở dài một tiếng, “Sáng nay trên máy bay chúng tôi gặp

phải Ông Hứa. Ông ấy vừa nhìn thấy Chủ Tịch thì câu đầu tiên là chúc
mừng ông tìm được con rể tốt, tương lai Phương thị đã có người nối
nghiệp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.