BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1369

Vận còn ở Trình gia nên đừng làm to chuyện, tốt nhất là không nên quá
kích động, cho nên cô chỉ có thể lựa chọn việc yên lặng theo dõi biến hóa.

Lúc tám giờ, Trình Vận cùng một người đàn ông vóc dáng cao to, dung

mạo tuấn tú xuất hiện tại cửa nhà hàng. Bình An đá chân Nghiêm Túc dưới
gầm bàn một cái, vội vã hỏi, “Chị Vận thật sự tới xem mắt kìa, người đàn
ông bên cạnh chị ấy là ai thế?”

Nghiêm Túc dở khóc dở cười nhìn cô, “Bình An, tối nay trọng điểm của

chúng ta là hẹn hò.”

“Chúng ta ngày nào cũng có thể ở chung một chỗ, nhưng hạnh phúc cả

đời của chị Vận thì không thể qua loa.” Bình An nhỏ giọng nói, Trình Vận
và người đàn ông kia đang đi tới hướng bên này của bọn họ.

Trình Vận đã nhìn thấy Bình An và Nghiêm Túc, khuôn mặt được trang

điểm tinh tế của cô vẫn duy trì nụ cười lễ phép tao nhã, nhưng trong nháy
mắt nhìn thấy Bình An thì nụ cười có hơi cứng đờ rồi rất nhanh khôi phục
lại bình thường, dời đi ánh mắt trên người Bình, quay sang khẽ mỉm cười
với người đàn ông bên cạnh.

Bình An khổ sở nhìn vẻ tươi cười của Trình Vận, bởi nụ cười của chị ấy

cũng không chân thật, hoàn toàn không xuất phát từ nội tâm, chỉ vì ứng phó
với người ngoài mà miễn cưỡng bản thân thôi.

“Người đàn ông này họ Phạm, Phạm Đức Vũ, là Phó Phòng Tổ chức Ủy

Ban Thành phố, là một người rất nhã nhặn.” Nghiêm Túc quay đầu lại liếc
mắt nhìn, nhận ra người đàn ông bên cạnh Trình Vận anh đã từng gặp qua
nhưng chưa từng trao đổi mấy câu.

Nhã nhặn bại hoại thì có! Không sai, người chồng của Trình Vận kiếp

trước đúng là họ Phạm, nhưng làm nghề gì thì trước đây cô không chú ý,
tám chín chục phần trăm chính là cái kẻ đang ở trước mắt này rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.