BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1382

Những thứ này đều là chuyện trước đó, tạm thời không cần nhắc nhiều

tới.

Hai ông bà lão sống riêng tại một biệt thự vùng ngoại ô chứ không sống

cùng với vợ chồng Nghiêm Lôi Hải, nhìn thì biết ngay hai ông bà cũng
không có ý thừa nhận Ôn Nguyệt Nga bao nhiêu. Chỗ hai ông bà ở không
thiên về nội thành lắm, cách tiểu khu của Viên lão phu nhân cũng không xa
là bao, chung quanh đều là các cụ ông cụ bà đã về hưu, bình thường hay tụ
tập trong công viên đánh cờ khiêu vũ, sống những ngày rất an nhàn tự tại.

Bình An đi cùng Nghiêm Túc đến chơi khiến hai ông bà lão hết sức vui

mừng, nhất quyết giữ bọn họ ở lại ăn cơm tối. Nghiêm lão gia nói lâu rồi
chưa được ăn lẩu nên lập tức kêu bảo mẫu trong nhà đi siêu thị mua nguyên
liệu về làm, mọi người sẽ có bữa cơm vô cùng náo nhiệt.

“Tốt quá, chúng cháu cũng rất lâu không ăn lẩu rồi.” Bình An cười nói,

liếc mắt nhìn nhau với Nghiêm Túc.

Bình An không có lập tức đề cập tới chuyện của Trình Vận. Cô kể

chuyện công ty của cô với Nghiêm lão gia và Nghiêm lão phu nhân, kể
những chuyện lý thú trước kia xảy ra ở trường học, lại nghe Nghiêm lão
phu nhân kể hồi xưa khi còn bé Nghiêm Túc bướng bỉnh thế nào. Mãi đến
lúc mặt trời lặn ở trời tây, Nghiêm lão phu nhân mới cười tủm tỉm nhìn bọn
họ, “Hôm nay là lễ Giáng Sinh, thanh niên bọn cháu không phải hay thích
hẹn hò ra ngoài vào ngày này hay sao? Hôm nay cố ý tới tìm hai lão già
này chắc là vì chuyện của Trình Vận chứ gì.”

“Bà nội, bà đoán thật cứ như thần ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.