BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 329

cô không phải có cơ hội ăn gian, cô cũng không dám khuyên ba đáp ứng
hợp tác cùng Nghiêm thị.

”Ba nhớ rồi, không dám quên ước hẹn với con gái đâu!” Phương Hữu

Lợi cười nói.

”Vậy con về phòng trước đây, ba, ba cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Bình An cùng Phương Hữu Lợi nói ngủ ngon, sau khi từ thư phòng đi ra,
cô trở về phòng, Thứ hai sẽ phải thi, cô còn cần học bài.

Trước kia cô không ôm chí lớn, đối với việc học cũng chỉ mong có được

bằng tốt nghiệp, hiện tại cũng không giống trước nữa, phải chăm chỉ học
mới đúng.

Ngày thứ hai, Bình An cùng Phương Hữu Lợi ăn sáng xong, liền lên xe

ra cửa.

”Con là...... Muốn dẫn ba đi đâu vậy?” Phương Hữu Lợi ngồi ở vị trí kế

bên tài xế, nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, dường như là đi về hướng khu vực
ngoại thành, ông có chút hoang mang hỏi Bình An.

”Chúng ta đến xem mảnh đất là Nghiêm Túc muốn khai thác, ba, nhất

định ba vẫn chưa đích thân đến xem qua đúng không.” Bình An cười nói.

Phương Hữu Lợi ngẩn ra, không hiểu vì sao Bình An dẫn ông tới nơi

này,“Vốn là định hai ngày nữa sẽ xem thử, con dẫn ba đến làm gì?”

Lái xe suốt một canh giờ, cuối cùng đến mục đích, Bình An tìm mảnh

đất bằng phẳng dừng xe, ôm Phương Hữu Lợi chỉ vào một mảng đất trống
lớn trước mắt “Ba, hoàn cảnh chung quanh của nơi này thật ra thì không tệ,
theo quy hoạch thì ở đây sắp lập xe điện ngầm tuyến số bảy vào ba năm
sau, đang đến gần hạng mục sắp đặt trạm điểm, khiến cho hạng mục này
cùng với nộ thành nối liền nhau, giao thông nhanh và tiện, chung quanh lại
có núi non bao quanh, hoàn cảnh thật tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.