BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 998

Một bàn tay của Bình An nắm chặt thành nắm đấm, móng tay bấm sâu

vào trong thịt mà cũng chẳng cảm thấy đau đớn, “Tôi hiểu rõ rồi, cám ơn
Bác sỹ Trần.”

“Đừng khách sáo.” Rất ít khi anh nhìn thấy một cô con gái quan tâm đến

sức khỏe của cha mẹ đến vậy, ấn tượng của anh về Bình An tương đối tốt.

Từ bệnh viện ra, bả vai Bình An run nhẹ, cô phải dùng hết sức mới có

thể đi đến nơi đậu xe. Sau khi lên xe, cuối cùng cô nhịn không được mà
thét lớn ra tiếng.

Nếu như tim ba vẫn không có vấn đề gì, vậy làm sao có thể chết vì bệnh

tim được? Bởi trước giờ cô quá mức thương tâm, bởi cô không dám hồi
tưởng lại việc ba vì cô mà chết ở kiếp trước, nên cô đã bỏ qua rất nhiều
điểm mấu chốt!

Vừa nghĩ tới việc ba gặp chuyện không may là bởi vì cô, cô liền tự động

nhảy qua không nhớ lại đoạn này, bởi việc nhớ lại này đầy sợ hãi và đau
đớn thấu tận tâm can, nên cô không muốn nghĩ tới nó dù chỉ một giây một
phút.

Cũng bởi vì như vậy, cô mới chưa thật sự ngồi phân tích, với mức độ tin

tưởng và thương yêu mà ba dành cho cô, làm sao có thể tin tưởng mấy lời
xằng bậy đăng tải trên báo chí, làm sao có thể không giúp cô tìm những tên
phóng viên dám phỉ báng cô kia mà tính sổ, ba làm sao có thể bị cô làm cho
tức giận mà chết được! Với tính tình của ba, đáng ra phải thay cô hả giận
mới đúng.

Bình An ôm đầu đang đau đớn như bị ai đấm vào, trí nhớ bỗng chốc bị

tàn nhẫn kéo ngược về thời điểm ấy ở kiếp trước.

Cô tỉnh lại ở bệnh viện, chỉ có Đỗ Hiểu Mị ở bên cạnh cô. Tiếp theo, cô

biết thì ra người chồng mà mình yêu thương và người bạn mà mình tín
nhiệm nhất lại thông dâm với nhau. Thật ra thì chuyện này không đủ để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.