BLOOD X BLOOD - Trang 264

cánh, túm dây cương đến đỏ cả tay, đối phương cũng không có phản ứng gì,
vẫn siêng năng bay như cũ.

Cao Đại Bàn vốn còn trông cậy con rồng này sẽ vì đói bụng mà tự

động bay về hướng thành Siller, ai ngờ không có người khống chế thì con
rồng ngốc này chỉ biết bay lung tung! Khi cao khi thấp, lúc liệng trái lúc
chao phải, thỉnh thoảng còn xoay một vòng trên không trung…… Vòng tới
vòng lui, Cao Đại Bàn đã hoàn toàn không rõ mình đang ở đâu . Bốn phía
không có vật nào để tham chiếu, chỉ có sa mạc màu lam giống như vô bờ
bến dưới thân……

Miệng khô lưỡi khô, lúc lạnh lúc nóng, tay chân xụi lơ, Cao Đại Bàn

biết mình không chống đỡ được

Quả nhiên vẫn là…… quá lỗ mãng sao?
Có lẽ lúc trước nên dừng lại cả đêm ở thành Siller, chờ trời sáng lại

lên đường.

Không, cũng thế thôi.
Đi đường ban đêm sẽ bị đánh cướp, chẳng lẽ ở khách sạn sẽ không

xảy ra chuyện sao? Hơn nữa còn có truy binh, dừng lại cũng vô cùng nguy
hiểm, nói không chừng còn thảm hại hơn.

Vì thế…… Mặc kệ chọn phương án nào cũng vẫn xui xẻo sao? Quả

nhiên trong cuộc hành trình xui xẻo này bà đây là tập hợp của tất cả những
điều xúi quẩy! Hay là khi Địa Cầu hủy diệt mà mình lại không chết đã dùng
hết tất cả vận may của đời này ra rồi?

Cao Đại Bàn tư duy hỗn độn suy nghĩ miên man rõ ràng cảm thấy

được ý thức đang dần dần cách xa mình, sinh mệnh còn sót lại cũng nhè nhẹ
từng đợt từng đợt bị vùng sa mạc lạnh như băng này hút đi…… Không biết
đã ở trên lưng rồng liệng tới liệng lui mấy lần, bạn học Cao Đại Bàn đã xụi
lơ rốt cuộc cũng trượt xuống, rơi thật mạnh trên nền cát, hoàn toàn ngất
đi……

To be continued…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Sa mạc màu xanh
Trên đường có đồ ăn ngon, ai đó mau tới vác về nhà vác về nhà……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.