hắc hắc, anh có nóng không? Muốn cởi quần áo cho mát mẻ một chút
không?”
Vì sao cảm thấy mình giống như mấy ông chú biến thái = =……
Gặp đối phương không có ý phản đối, đồng chí Cao Đại Bàn run rẩy
vươn móng vuốt tội ác, thử thăm dò mở cái nút kim loại đầu tiên trên cổ áo
anh ta…… Cảm nhận được động tác nhỏ của Cao Đại Bàn, người đàn ông
lại mở mắt, yên lặng nhìn mặt Đại Bàn chằm chằm……
Cao Đại Bàn khẩn trương dừng động tác lại, đối diện với ánh mắt tinh
thuần ôn hòa của đối phương không biết vì sao lại sinh ra cảm giác đang
làm chuyện xấu……
Người đàn ông lại hơi nghiêng về phía sau, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên
đôi môi mím chặt vì khẩn trương của Đại Bàn, sau đó nâng tay mở cái nút
thứ hai…… Cúi đầu sờ sờ cái nút mình vừa mới mở ra, lại sờ sờ cái nút
Cao Đại Bàn mở, giống như xác nhận mình bắt chước thật sự chính xác, vui
vẻ ngẩng đầu nhìn Cao Đại Bàn lộ ra ánh mắt hồn nhiên “muốn được khích
lệ”……
Đồng chí Cao Đại Bàn lập trường cách mạng không kiên định bị con
ngươi trong suốt của đối phương làm cho hoa mắt! Đã sớm quên chuyện bị
hôn môi, hưng phấn liên tục khích lệ: “Đúng đúng! Mở nút áo như vậy đấy!
Làm tốt lắm! Học rất nhanh! Tiếp đi tiếp đi, tiếp tục cởi!”
“Anh bạn nhỏ” được khích lệ, dưới ánh mắt cổ vũ của bạn học Đại
Bàn vùi đầu cởi thêm mấy cái nút, sắp cởi được áo khoác, lại thong thả
dừng động tác, dường như đã chán trò mở nút, lại chăm chú nhìn cái nơ trên
ngực Cao Đại Bàn. Đối phương nâng tay lên chạm nhẹ vào cái nơ con
bướm trên áo khoác của bạn học Đại Bàn, sau đó ngón tay nhẹ nhàng ngoắc
một cái, mở nút thắt ra…… Cao Đại Bàn hoảng hồn đè tay anh ta lại! Cầm
lấy hai tay để lại trên nút áo của anh ta,“Này này, học tập phải tập trung,
đừng có chần chừ, bài học đầu tiên của chúng ta hôm nay là ‘Mở nút áo’,
tháo nơ con bướm là bài tiếp theo bài tiếp theo nha…… Nào, ngoan, chúng
ta tiếp tục mở nút áo ~”