BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 487

chứ? Không chỉ vì bản thân, mà còn vì cha mẹ, vì những người yêu thương
mình, giữ gìn mạng sống là giữ gìn hi vọng.

Tứ a ca chậm rãi tiếp:

- Trong cung không có chỗ cho mơ mộng. Thức tỉnh cho sớm, nghiên

cứu cách ứng phó đi, chứ để nước đến chân rồi thì không còn xoay chuyển
được nữa đâu.

Nhược Hi ấm ức hỏi:

- Nô tỳ không lấy chồng, không được thật ư? Nô tỳ không lấy chồng thì

phương hại đến ai, vì sao nhất định phải chỉ hôn cho nô tỳ?

Tứ a ca lạnh lùng nói:

- Cô không thể hay không chịu hiểu lời ta? Người quyết định việc này là

Hoàng a ma, cô chỉ còn nước tuân theo mà thôi.

Nàng không chịu hiểu ư? Chắc chỉ tại tiềm thức nàng cứ vỗ về bản thân

là hạnh phúc đang chờ trước mặt. Nhưng nếu không nhờ thế thì làm sao
nàng trụ được với cuộc sống này?

Nín lặng hồi lâu, Tứ a ca nhẹ nhàng hỏi:

- Trong lòng cô, không có người nào khiến cô muốn lấy ư? Không có ai

khiến cô cảm thấy sống bên họ sẽ không tù túng ư?

Nhược Hi ngẩn người một lúc, sau cùng lắc đầu. Tứ a ca nhìn nàng rất

lâu, rồi ngoảnh đi phóng mắt ra trời đêm, chẳng nói chẳng rằng.

Trên đường về, hai người chậm chạp bước trong yên lặng. Đến khi cáo

lui, Nhược Hi chân thành nói:

- Đa tạ Tứ vương gia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.