BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 548

Mặc thêm áo khoác, chậm rãi đi tới dưới gốc cây quế hoa. Nghĩ tới sắc

mặt ngày trước của thái tử gia, lại cả bộ dạng của hắn khi nhìn thấy Mẫn
Mẫn, chỉ cảm thấy ghê tởm đến cực điểm. Ôm gốc hoa quế, dán mặt vào
thân cây, nước mắt lại tuôn ra. Ta có phải là sai lầm rồi không? Sự kiên trì
của bản thân chẳng lẽ cuối cùng lại gây hại cho chính mình? Bất luận là Tứ
a ca, Bát a ca hay là Thập a ca, so ra vẫn tốt hơn là gả cho thái tử gia!

Tứ a ca, Thập Tứ a ca, Bát a ca đều đã nhắc nhở ta, nhưng trong lòng vẫn

thầm hy vong mình còn một chút may mắn, cảm thấy chỉ còn vài năm nữa
thôi, nhưng không ngờ rằng, ta không nghĩ đến, người khác lại nghĩ đến,
nay có hối hận cũng đã muộn. Trầm tư một hồi, khóc than một hồi, bất tri
bất giác trời đã sáng rõ.

"Tỷ tỷ sao lại chỉ mặc mỏng manh như vậy?" .Ngọc Đàn mở cửa ra vừa

sợ hãi kêu lên, vừa bước tới đỡ ta, chạm vào thân thể của ta liền nói: "Trời
ạ! Nóng quá đi! Tỷ tỷ, rốt cuộc người đã ở bên ngoài này bao lâu rồi?" .Ta
mơ hồ được nàng đỡ đến bên giường nằm xuống. Nàng một mặt thay ta đắp
chăn, một mặt nói: "Tỷ tỷ, người ráng nhịn một chút, ta đi tìm Vương công
công mời thái y tới!".

Ngọc Đàn hầu hạ ta uống thuốc, cả người mờ mịt cùng mơ hồ. Nếu nói là

mơ hồ, nhưng những tiếng động Ngọc Đàn làm ra trong phòng ta đều nghe
được rõ ràng, nói là tỉnh táo, lại cảm thấy mí mắt nặng như núi, cố gắng thế
nào cũng không mở ra được.

Không biết nằm bao lâu, cổ họng cảm thấy nóng rát âm ỉ đau, muốn

được uống nước. Mấp máy miệng nhưng lại không thốt ra được thành
tiếng. Cảm giác hình như Ngọc Đàn đang ngồi bên cạnh, nhưng tay chân
đều mềm nhũn, không thể chạm được tới nàng. Cảm thấy vô cùng thống
khổ mà cau mày.

"Muốn uống nước sao?". Một giọng đàn ông vang lên, nói xong liền đỡ

ta ngồi dậy, đem nước đưa đến bên miệng, từng chút từng chút đút cho ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.