BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 596

nô tỳ là kẹo hồ lô kia, mà Thập phúc tấn chính là phù dung cao, phù dung
cao vẫn luôn nằm trong tầm tay với của ngươi, thời gian qua lâu, ngươi
không cảm thấy nó hiếm lạ. Mà kẹo hồ lô ngươi lại không bao giờ có được,
lưu giữ trong tâm trí, mùi vị càng lúc càng ngon. Nhưng nếu thật có một
ngày ngươi không còn phù dung cao nữa, ngươi mới biết, thực ra thứ ngươi
thích ăn nhất chính là phù dung cao."

Thập a ka sắc mặt lúc kinh sợ, lúc đau đớn, lúc nghi hoặc, lặng lẽ trầm

tư. Ta nói : "Nô tỳ hỏi lại lần nữa, Thập a ka vì sao không đánh trả?"

Sắc mặt thập a ka biến hóa thất thường, do dự không chắc. Ta nói: "Có lẽ

là dù cho nóng giận cực kì,tận sâu trong đáy lòng vẫn là không muốn làm
việc ấy!" Hắn mạnh tay hất chung trà trên bàn xuống mặt đất, hét lớn:
"Không phải! Không phải! Ta không giống như ngươi nói! Ta bao giờ cũng
nói không lại ngươi! Dù sao cũng đều không phải!" Nói xong, che mặt lại
như cũ phóng chạy ra ngoài.

Ta chạy theo vài bước, Thập Tứ ở sau nói lớn: "Để cho hắn tĩnh tâm suy

nghĩ một chút, khúc mắc trong nhiều năm như vậy không phải trong chốc
lát đã nghĩ được thông suốt, huống chi hắn chính là một người có nhận thức
bảo thủ."

Ta dừng bước, hết sức khó xử, quay người về phía mấy vị a ka hành lễ

qua loa, cũng không dám nhìn vào mặt ai, vội vàng lui ra. Lúc đi ra sai
Vương Hỉ đưa người vào trong hầu hạ, lại căn dặn mau chóng dọn sạch
chung trà vỡ nát trên sàn nhà.

Ta ngồi bên cạnh bàn trà, ngơ ngẩn nghĩ đến Thập a ka và Thập phúc tấn.

Ngọc Đàn nhẹ giọng nói: "Tỷ tỷ, nên dâng trà cho Vạn tuế gia rồi!" Ta vội
vàng đứng lên, Ngọc Đàn bê khay trà đưa cho ta, ta ổn định lại tinh thần,
nâng khay trà, từng bước ngắn nhanh bước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.