BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 600

ta cả ngày nơm nớp lo sợ, nhìn trước ngó sau, nhưng chỉ cần một chỗ sơ
suất, sống chết đều nằm trong tay kẻ khác, cho dù là Khang Hi hay a ka, bất
luận nói với ai đều có thể trong nháy mắt đẩy ta xuống địa ngục. Chán
chường vô hạn, mệt mỏi vô hạn.Chợt nghĩ nếu như ông ta từ đây đem ta gả
cho Thập a ka, ta cũng sẽ chấp nhận, không muốn tranh cãi nữa, không
muốn kháng cự nữa.

Khang Hi vẫn không nói một câu, không khí giống như vẻ chết chóc

quạnh vắng đang ngưng đọng, ta đờ đẫn chờ Khang Hi xử lý, sau một lúc
thật lâu, Khang Hi nói: "Đứng lên đi!" Ta dập đầu đứng dậy. Khang Hi
dừng mắt ở ta, ôn hòa hỏi: "Đạo lý mà ngươi nói rõ ràng minh bạch như
thế, tương lai đến một ngày nào đó chính mình có thể làm được không?
Quên đi những thứ không có được, trân quý những gì đang có?"

Ta bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Khang Hi, đối diện với ánh mắt

như nhìn thấu mọi thứ của ông ta, lại vội vàng cúi xuống. Lặng im một hồi,
mới trả lời: "Nô tỳ không biết!"

Khang Hi khẽ thở dài, ôn nhu nói: "Lui ra đi!"

Ta khó hiểu lui đi, trong đầu vọng lại lời nói của Khang Hi "Quên đi

những thứ không có được, trân quý những gì đang có?", ông ta có thể cho
rằng cái gì ta không có được, cái gì ta có được đây?

Trong lòng khó chịu, lững thững đi dạo bên ngoài hành lang, trông lên

bốn phía tường cao,trời đất cũng bị chúng rào quanh bức bối chập hẹp. Lại
ngửa đầu nhìn về phía bầu trời xanh lam, sáng trong khoáng đạt, vô biên vô
hạn. Chúng cách ta dường như rất gần, tựa hồ với tay một chút là có thể
chạm tới. Bị mê hoặc mà đưa tay ra nắm lấy, nhưng không có gì, chỉ có gió
nhẹ đang lả lướt qua những kẽ hở bàn tay nắm lại trong vô vọng.

"Nhược Hi!" Ta thẫn thờ nhìn bóng dáng mong manh sương khói của Bát

a ka, ngây người cả buổi, mới biết được là đang gọi ta. Hướng về hắn mỉm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.