BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 622

Có phần ngạc nhiên, người nào có thể ở nơi này thổi sáo?Không vội đi

tìm, tiện tay đặt hộp thức ăn trên mặt đất, dựa vào cây đại thụ, ngước nửa
đầu ngắm nhìn ánh trăng tròn,lặng yên phẩm một khúc " Mai Hoa Tam
Lộng"

Như tuyết giữa đóa hàn mai,tư thái thanh khiết,tuy không kèm theo trăm

hoa, mà như đang trước gió xoay xoay, tự nhiên được nghe một khúc kỳ
nhạc. Trong lòng đã đoán biết là ai, khẽ mỉm cười hăm hở cầm hộp thức ăn,
theo âm đi tìm.

Người chưa đến nơi,thanh âm tiếng sáo đã chuyển qua bi thương,dường

như một trận cuồng phong ập đến, mãn thụ hoa mai cuối cùng tuôn rơi tan
tác, không cam tâm, nhưng đã mãi mãi chôn vùi trong đất. Trong lòng ta
kinh ngạc, tự bao giờ hắn mang trong mình nỗi đớn đau đến nhường này?
Chân cũng vội bước chậm lại, nhẹ nhàng đi tới.

Thập Tam a ka đang đứng dưới tàng cây hoa quế, sáo đặt ngang môi mà

tấu, hoàn toàn không phải dáng vẻ bất kham cứ hi ha cười nói ngày thường,
thần thái nghiêm nghị an tĩnh. "Tinh thông cưỡi ngựa bắn cung,một phát
trúng đích, cưỡi ngựa như bay. Thi văn hàn mặc, đều thanh tân tinh tế, nhã
thiện âm luật, tinh thông cầm sáo." Một người văn võ toàn tài như thế, một
kỳ nam nhi bất kham phóng khoáng như thế làm sao có thể trải qua từng
ngày từng ngày trong đoạn đời mười năm giam cầm được cơ chứ?". Nghĩ
đến đó trong đáy mắt bắt đầu có chút nhòa nhạt.

Một khúc còn chưa đi đến cuối cùng, Thập Tam a ka đã ngừng thổi sáo,

nhìn về phía ta đang bước tới. Ta xốc lại tinh thần,đi đến cười hỏi: "Sao
không thổi cho hết? Quấy nhiễu ngươi cao hứng ư?"

Thập Tam a ka cười nói: "Không biết là ngươi, chỉ cảm giác có người

nghe trộm, nên ngừng lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.