BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 757

Buổi chiều hôm sau, ta làm bộ như tìm quần áo, đem mấy thứ đồ trong

rương lôi ra một lượt, những cái khác thì cũng thôi, chỉ là khuyên tai cùng
mũi tên cũng không phải dễ có, nghĩ một lúc, quyết định mang khuyên tai
đến chỗ Ngọc Đàn nhờ nàng giữ hộ. Mũi tên trong lòng ta mặc dù vô giá,
nhưng người ngoài nhìn vào cũng chẳng đáng giá một đồng, sẽ không có
người lấy trộm. Ta giở ra lớp bọc, vuốt ve mũi tên, lại nghĩ tới cảnh tượng
hôm đó.

"Nhược Hi, sao tìm quần áo mà lại ngồi ngẩn người ra thế?" Xuân Đào

cười hỏi. Ta nghiêng đầu nhìn nàng cười một cái, không trả lời, đem mũi
tên cất lại đáy hòm.

Khép lại hòm, thấy nàng sững sờ nhìn ta, khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"

Nàng thở dài: "Nhược Hi, ngươi thật là đẹp, vừa nãy ngươi cười, giống

như… giống như hoa đều nở vậy." Nói xong nàng ngượng ngùng đứng lên.

Ta cười nói: "Ta cả ngày đều cười mà, hoa cả ngày đều nở sao.".

Xuân Đào lắc đầu nói : "Không cùng một dạng. Ta không biết chữ,

không biết diễn tả, có điều không giống nhau, ngày thường không được đẹp
như vừa rồi".

Lòng ta chợt thấy ảm đạm, không muốn đùa thêm cùng nàng, cười nhẹ,

lảng sang chuyện khác.

Thời tiết dần dần ấm áp, giặt quần áo trở nên dễ dàng hơn nhiều, ít nhất

nước không còn lạnh lẽo đến tận xương, tay không còn đầy vết nửt da nữa .
Buổi chiều cơm nước xong xuôi, Diễm Bình cùng vài người tụ lại một chỗ
đánh bài, ta cười nhìn trong chốc lát, bước ra ngoài tản bộ. Thấy Tiểu
Thuận Tử từ đằng trước đi đến, nhất thời có chút hoảng hốt. Hắn tiến lên
thỉnh an hành lễ, ta nghiêng người tránh đi, hướng về phía hắn hành lễ nói :
"Nay ta nên hành lễ với công công."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.