BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 782

Hắn chăm chú nhìn ta rất lâu,hỏi: "Ngươi vẫn không muốn gả cho ta

sao?" Ta gật gật đầu. Hắn nhợt nhạt cười nói: "Tùy ngươi vậy!Có điều nếu
ngươi không muốn ở chỗ này nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ta.".

Ta nói: "Cảm ơn!".

Hắn gật đầu, quay người muốn đi, ta vội nói: "Thập Tứ gia!". Hắn đứng

nghiêm, xoay người lại nhìn ta. Ta hỏi: "Bên ngoài có thể có người trông
coi?".

Hắn nói: "Có chuyện có thể nói thẳng.".

Ta đến gần hắn, do dự mãi mới nói: "Ngươi không cần quay trở lại Tây

Bắc.".

Hắn nói: "Chuyện này phải xem ý của Hoàng a mã." Ta nói: "Hôm nay

Chuẩn Cát Nhĩ bộ đại thế đã mất,cũng không nhất định phải là ngươi đi
đánh. Hơn nữa ân sủng mà Hoàng Thượng dành cho ngươi ngày càng tăng,
nếu ngươi có thái độ kiên quyết, tỏ rõ tâm ý, Hoàng thượng hắn là sẽ
nghe".

Hắn cười nói: "Nhìn lại đi! Hành binh đánh giặc không phải như ngươi

nghĩ, đổi chủ soái có liên lụy rất lớn. Chuẩn Cát Nhĩ bộ mặc dù chịu tổn
thất lớn, nhưng nói là không thể cứu vãn thì vẫn còn quá sớm. Năm đó
Hoàng a mã dẫn quân hai lần thân chinh Chuẩn Cát Nhĩ, trải qua sáu năm
mới đại bại Chuẩn Cát Nhĩ, Đại Hãn Cát Nhĩ Đan uống thuốc độc tự vận.
Cũng không đến hai mươi năm, cháu của Cát Nhĩ Đan là Sách Vượng A
Lạp Bố Thản lại kéo binh đến,làm cho Đại Thanh phải chịu sỉ nhục trước
đó chưa từng có – toàn quân bị diệt! Nói bọn họ là Đại Thanh nuôi ong tay
áo cũng không quá đáng! Càng sớm trừ bỏ, tương lai mối họa càng ít.".

Ta không biết nên nói cái gì, sửng sốt một hồi nói: "Nhưng Hoàng

thượng tuổi tác đã cao, ngươi…".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.