BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 790

tuế gia đang trai giới, bệnh lại chưa tốt lên, trà bánh nhất thiết phải để tâm."
Ta gật đầu tỏ ý đã hiểu rõ.

Khi đang bưng trà bánh đi vào, Tứ a ka đang đứng ở bên cạnh giường

tiếp chuyện cùng Khang Hi, ta vừa trông thấy hắn, vội vàng cúi đầu buông
mắt mục chú xuống sàn nhà, trong mắt chua cay, chúng ta đã bao lâu rồi
chưa được gặp nhau?

Lý Đức Toàn đem mọi thứ cất đặt ổn thỏa, hầu hạ Khang Hi dùng bữa,

Khang Hi nói với Tứ a ka: "Ngươi cũng ngồi xuống dùng một ít đi, mới
sáng đã đến đây thỉnh an, đứng bên ngoài đã lâu, hẳn là cũng đã đói bụng
rồi." Tứ a ka vội vàng hành lễ, nửa ngồi xuống bên mép giường, tùy ý cầm
lấy một miếng bánh để ăn.

Khang Hi năm sáu mươi mốt, ngày mười ba, bữa tối mới vừa dùng xong,

Tứ a ka đến chúc ngủ ngon, Khang Hi thầm kín triệu kiến Tứ a ka, cho lui
hết người xung quanh, chỉ giữ lại Lý Đức Toàn hầu hạ. Bọn Ngọc Đàn một
dạng vẻ mặt trông như đã nhìn quen không cảm thấy có gì lạ lùng, ta lại
đứng ngồi không yên.

Khi Tứ a ka đi ra, vẻ mặt đanh lại, cùng với ánh mắt ta khẽ chạm nhẹ

trong giây lát, trong mắt tràn đầy bi thống tuyệt vọng, lòng ta như dao cắt.
Khi nhìn lại, hắn đã khôi phục như thường, buông ánh mắt xuống, im lặng
rời đi, nhưng những bước chân lại lộ vẻ lảo đảo. Khang Hi rốt cuộc đã nói
với hắn điều gì?

Hắn vừa mới đi chưa được bao lâu, Đức Phi nương nương đến thăm

Khang Hi, hai người một nằm một ngồi nhè nhẹ nói cười, chúng ta đứng
bên ngoài chỉ nghe loáng thoáng có tiếng cười, còn lại không nghe thấy gì
nữa. Ta trong lòng sốt ruột, liên tục nhìn quanh bên trong, khiến Lý Đức
Toàn phải để ý vài lần, sau cùng dứt khoát nhẹ tiếng mắng: "Nhược Hi!", ta
lúc này mới áp chế lo âu xuống, cúi đầu đứng yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.