BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 816

đến hiềm nghi chính sự. Nếu không vì không muốn trông thấy hắn vất vả
như thế, ta cũng tuyệt không muốn dính líu đến việc này.

Dận Chân cúi đầu lật xem sổ sách, chợt ngẩng đầu nhìn ta đang ngồi tựa

trên giường, nhàn nhạt nói: "Trẫm đã lệnh cho Thập Tứ đệ quay về chịu
tang, chiếu thư đi đã hai ba ngày hẳn là đã đến tay đệ ấy rồi."

Ta tay cầm cuốn sổ không động đậy, mắt chăm chăm xem, nhưng lòng dạ

rối bời. Đã nhiều ngày nay ta vẫn luôn lảng tránh những suy nghĩ về Thập
Tứ, kinh thành sớm đã đổi thay thiên hạ, nhưng hắn vẫn không biết Khang
Hi đã qua đời, biết đâu vẫn đang uống rượu từ xa chúc Khang Hi thân thể
an khang.

Ta nói: "Ta có chuyện này muốn hỏi chàng." Dận Chân chưa ngẩng đầu

lên, vẫn nhìn vào tấu chương nói: "Hỏi đi!" "Chuyện hai con chim ưng chết
là do chàng làm, đúng không?" Hắn đang đưa tay chấm mực, bỗng hơi
chững lại, rồi lại bình thường như cũ, cầm bút lông đẩy đi đẩy lại trên
nghiên mực, một mặt viết chữ, một mặt nói: "Vì sao nàng biết?"

Ta nhắm mắt lại nói: "Ngày ấy khi ta muốn đứng lên cầu xin, Vương Hỉ

kéo ta lại, lúc đó còn cho là chỉ trùng hợp vậy thôi, nhưng hôm nay nghĩ
lại,Vương Hỉ tuy thông minh, nhưng chỉ hai câu mà câu nào cũng đánh
trúng điểm yếu, nếu không phải là người biết rõ ta chỉ sợ trong phút chốc
không thể nói được những lời ấy, hắn không có được cái nhanh trí ấy đâu."

Dận Chân nói: "Nàng tuy thông minh, nhưng lại mềm lòng, khi bị kích

động thì chỉ hành sự bằng cảm tình. Lão Bát là anh rể nàng, nàng một lần bị
kích động khẳng định sẽ làm chuyện điên rồ, cho nên chỉ có thể để Vương
Hỉ ở bên trông coi nàng." Ta cầm sổ sách, nghiêm mặt nói: "Lúc trước ta
còn tưởng là Thập Tứ gia làm. Ta đoán Bát gia chỉ sợ cũng hoài nghi là
Thập Tứ gia làm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.