BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 826

chương trên tay xuống, lặng im một lúc lâu, nói:" Hiện tại ta rất lo lắng.
Chẳng bao gìơ thấy Thập Tam đệ như vậy, năm đó khi hắn chỉ một mình
đương đầu hổ dữ, đều vẫn có thể cười nhạt. Nhưng hôm nay nàng cũng
thấy đấy, thất thố đến như vậy."

Ta cố cười nói:" Tìm được Lục Vu thì tốt rồi, mười năm bọn họ sống

nương tựa lẫn nhau, Lục Vu bản thân lại có tài mạo song toàn, tình ý đậm
sâu cũng không có gì kỳ quái.". Hắn tựa lưng vào ghế, ngửa đầu,đặt tay
ngang trán than thở:" Ta lo lắng chính là không tìm về được Lục Vu." Ta
xua tay nói;" Sẽ không đâu! Khẳng định có thể tìm được." Hắn thở dài một
tiếng:" Mong là ta nghĩ sai.".

Dận Chân lâm triều vừa mới về, ta liền xông tới hỏi:" Tìm được rồi

chứ?" Hắn uể oải lắc đầu, ta vội vàng hầu hạ hắn ngồi xuống, lấy khăn tay
thay hắn lau mặt. Hắn nhắm mắt lại nói:" Thập Tam đệ không lên triều!
Nàng biết không, ta ngồi ở phía trên, nhìn xuống đám người đứng ở bên
dưới, dường như mỗi người đều có ý đồ xấu, không một ai có thể tin cậy
được, ta cứ suy nghĩ đến thực tâm của bọn họ đằng sau mỗi lớp mặt nạ. Nét
mặt tỏ ra kính sợ trung thành liệu có mấy phần là thật? Lúc này ta mới thực
sự hiểu được vì sao thiên tử đều là người cô đơn. Trước đây khi thấy Thập
Tam đệ đứng ở nơi đó, ta chưa bao giờ có cảm giác này, cái cảm giác lẻ loi
trơ trụi."

Ta cố nén nước mắt nói:" Đợi lúc tìm được Lục Vu thì tốt rồi:" Mắt hắn

vẫn không mở, nói:" Nhược Hi, ôm ta!". Ta ngồi vào cạnh, dùng hết sức lực
toàn thấy ôm chặt lấy hắn.

"Hoàng Thượng, Vương đại nhân cầu kiến!" Hắn mở mắt nói:" Có tin về

Lục Vu rồi." Ta vội đứng dậy đi vào trong buồng, buông mành xuống.

Ta tựa vào cột trụ, người dần dần mềm nhuyễn ngồi trên mặt đất "…

Thần chiếu theo bức hoạ đi dò la, có người gặp qua một người con gái mặc
áo xanh đứng ở bên sông đón gió. Người nhìn thấy nói, vì có nhiều sương,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.