BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 852

mắt ta lập tức trào ra, xoay người chạy ra khỏi cung. Dận Chân ở phía sau
kêu lên:" Nàng có thể chạy nhanh hơn ngựa sao?"

Ta liền dừng lại, xoay người nhìn về phía Dận Chân, Bát a ca tiến lên

nói:" Đã chuẩn bị ngựa xong rồi, chúng ta đi luôn thôi." Nói rồi dẫn đầu
bước đi. Ta vội chạy theo phía sau.

Ta đi theo phía sau Bát a ca nhảy lên xe ngựa, trước sau xe đều có thị vệ.

Bát a ca nhắm mắt lặng im ngồi đó. Ta bưng mặt khóc một hồi, ngẩng đầu
hỏi:" Đã bao lâu rồi?" Hắn nói:" Từ ba ngày trước, trước đó vẫn hết thảy
bình thường, đột nhiên thì ngã bệnh." Ta lau nước mắt hỏi:" Thái y nói thế
nào?" Hắn cúi người, lấy tay che mặt, sau một lúc lâu, giọng nói đầy đau
xót:" Năm đó sau khi đẻ non thân thể cũng chưa hoàn toàn bình phục, lại
quanh năm uất ức, bên trong từ lâu đã là dầu hết đèn tắt, hiện tại, được một
ngày thì biết một ngày."

Ta chẳng nhịn được nữa, nghiêng người tựa vào thành xe khóc lớn. Đi

một đường,cũng khóc theo một đường, lúc xe ngựa dừng lại trước phủ , hắn
nói:" Đừng khóc nữa, bây gìơ nàng chỉ không yên lòng về muội, không nên
để nàng lại lo lắng." Ta cố kìm nén đau thương, lau khô nước mắt, "Muội
biết rồi."

Còn chưa bước tới phòng của tỷ tỷ, Xảo Tuệ đã chạy ra, quỳ dưới chân ta

im lặng rơi lệ. Ta nâng nàng dậy, nước mắt lại muốn trào ra, mười tám năm
không thấy, lúc gặp lại ai ngờ sẽ trong hoàn cảnh này chứ. Bát a ca đứng ở
bên sai bảo nha đầu:" Đem nước tới hầu hạ cô nương rửa mặt."

Ta rửa mặt xong, lại thoa một chút son môi, tự nói với chính mình, đừng

khiến tỷ tỷ không an lòng, làm cho nàng yên tâm rời đi thôi! Cố nặn ra một
nụ cười, hỏi Bát a ca:" Thế này đã được chưa?" Hắn gật đầu nói:" Không
tồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.