BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 932

bị đói cũng không sao, sao lại để đứa nhỏ bị đói chứ?" Còn Mai Hương đã
cười đến tận chân mày, kích động thu dọn bát đĩa đi ra ngoài.

Được Xảo Tuệ tỉ mỉ chiếu cố, tinh thần mặc dù vẫn vậy, nhưng thân thể

đã tốt lên rất nhiều. Thừa Hoan cười nói muốn gảy cho ta nghe một khúc
đàn gần đây luyện được tốt, khó có lúc con bé chịu tĩnh tâm học đàn, lại là
vì giúp ta vui vẻ, không muốn làm con bé mất hứng, gật đầu đồng ý. Nàng
kéo ta đi vào phòng khách, đúng lúc Thập Tam chắp tay đứng bên cửa sổ,
suy nghĩ xuất thần, nét mặt đều đang nhớ nhung, nụ cười hờ hững tràn đầy
mệt mỏi. Hắn đứng ngay ở nơi sáng nhất ở trong phòng, thế nhưng toàn
thân tản ra một sự vắng vẻ quạnh quẽ không thể nói lên lời, tựa như ánh
mặt trời chiếu tới hắn đều tự động lẩn đi vậy.

Thập Tam hơi nghiêng đầu, nét tương tư lập tức được che dấu, vẻ mệt

mỏi cũng biến mất, chỉ còn lại một Di Thân vương hành sự ổn trọng. Hắn
cười ấm áp hỏi: "Tới lâu chưa?" Ta nói: "Vừa mới tới." Tùy ý tìm cái ghế
gần nhất ngồi xuống, Thập Tam ngồi đối diện, quan sát ta vài lần, hỏi:
"Thân thể khoẻ hơn chưa?" Ta gật đầu. Hắn lặng im rồi nói: "Thân thể là
quan trọng nhất." Ta cố cười, nhìn về phía Thừa Hoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.