BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 124

- Dù em trẻ hơn chị, nhưng em không đẹp bằng chị đâu. Lúc này chị

đang ở vào độ tuổi rộ nhất đời người phụ nữ. Chị ngán ông Quí và gia đình
trưởng giả kệch cởm của ổng lắm rồi, muốn rũ bỏ nhưng còn nghĩ đến bé
Ni.

- Mà chị cũng đâu có bằng cấp hay nghề ngỗng gì! - Vi thành thật -

Ngày xưa chị học giỏi vậy mà không chịu thăng tiến!

- Nhỏ này nói chuyện thẳng đến bực mình - Trinh cau mày châm tiếp

thuốc - Chị là femme de cœur 2 chứ có phải femme de tête 3 như em đâu!
Em lý trí, chị sống bằng con tim, chị dựa vào bản năng của mình. Mà cũng
tại Venise hết, quá lạnh mạn và trữ tình... nếu chị đừng đến đây với ông Quí
dạo đó...

Vi nhìn Trinh vẫn đang tự nhiên khỏa thân ngồi hút thuốc. Cô thấy chị

dù đam mê vẫn không đủ sức bứt phá. Ni đã mười mấy tuổi rồi, nó dần tự
lập được. Nếu cứ đổ thừa phải lo cho nó đến mức không đi làm thì vô lý.
Chị có trình độ, đủ thông minh nhưng mấy lần ghi danh định đi học vẫn
không thực hiện được. Rốt cuộc giờ chỉ học thêm Anh văn, Vi hiểu động
lực của chị. "Nhưng giá như người ta đừng làm tới chức giáo sư", Trinh
cáu, "chị ngại..."

° ° °

Mùa hè Trinh sang Paris thăm Vi. Mấy thằng bạn trong ký túc xá chắt

lưỡi hít hà nhìn chị đi ngang qua. Mái tóc dài Châu Á của chị đã biến mất,
những lọn tóc loăn xoăn vô trật tự thật hợp với làn da nâu mạnh khỏe. Hai
chị em đi bơi, Vi thấy mình thật lép vế và còn lép nhiều thứ khác nữa bên
cạnh Trinh. Nhìn thần sắc Trinh không còn mơ màng như lần ở Venise
nhưng Vi vẫn chọc:

- Chàng giáo sư Mỹ tới đâu rồi? Bỏ được anh Quí chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.