BỔ THIÊN KÝ - Trang 1846

Nếu còn lên tiếng chỉ ra thi thể này cũng là giả, mình sẽ hoàn toàn bán

đứng chính mình...

Không ngờ Bách Hủy lại có ý nhắc nhở mình.

Vinh Tuệ Khanh cúi thấp đầu, khắc chế bản thân, không nhìn sang

phía Bách Hủy nữa.

“Ha ha! Vị đạo hữu của Thanh Vân Tông đây không còn nghi vấn nào

nữa rồi chứ?!” Người dẫn đường của Thái Hoa Sơn khoan khoái cười rộ
lên.

Vinh Tuệ Khanh không lên tiếng, cũng không phản bác, thở dài một

cái não nề, lắc đầu đáp: “Thi thể cũng đã đem ra rồi, đương nhiên không
thể giả được.” Cô tỏ vẻ vô cùng mất hứng, cứ như hành động vừa rồi của
mình chỉ là cố ý gây hấn.

Đại Ngưu mỉm cười đáp: “Tuệ Khanh, nếu ta có được công pháp cao

cấp nhất định sẽ chia sẻ với muội.” Hình như vừa rồi Vinh Tuệ Khanh chỉ
là ngưỡng mộ đố kị, cố ý mà gây chuyện với hắn thôi.

Vinh Tuệ Khanh hừ một tiếng, liếc mắt lườm hắn, dứt khoát xem như

kết thúc vở kịch, xóa bỏ nghi ngờ mà người đứng sau bức màn âm thầm
quan sát.

Lục Kỳ Hoằng cũng gật đầu đáp: “Chuyện này là thật hay giả vẫn phải

gửi cả về cho tông môn nghiên cứu đã. Đợi tông môn trả lời rồi chúng ta
ban thưởng theo quy tắc là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.