BỐN MÙA YÊU - Trang 314

đây có thể là phòng giam mà cũng có thể là văn phòng của ban chỉ huy một
đơn vị quân đội, bởi có treo mấy tấm bảng lớn, trên có những nét chì xanh
đỏ và những mũi tên, những khoanh tròn. Rồi trong phòng còn có mấy
chiếc ghế băng dài, một chiếc bàn tồi tàn, chất đầy giấy tờ. Sau bàn là một
cái ghế bành to, cũ kỹ và rách nát, trồi cả lò xo lên.

Lúc Stephanie vào đến thành phố Sebastopol, đội áp giải bàn giao nàng cho
một đội quân tuần tra. Đội này giải nàng đến đây, giao lại cho đơn vị quân
đội. Hai viên sĩ quan Nga lúc đêm bắt nàng làm tù binh đã ra lệnh buộc
nàng vào vòng sắt chôn trong tường.

Một tốp quân Nga vào phòng, nhìn nàng cười thích thú, lục giấy tờ gì đó
trên bàn rồi kéo ra.

Một lúc sau, nàng không biết là bao lâu, ngoài hành lang có tiếng ồn ào.
Nàng nghe thấy những tiếng nói, những bước chân. Ngoài trời đã sáng.
Ánh sáng ban ngày lọt vào phòng qua ô cửa sổ lớn có khung sắt.

Tiếng cửa xịch mở và tiếng chân người bước vào. Linh tính cho biết người
này sẽ hỏi cung nàng. Y ngồi vào ghế bành sau bàn giấy. Trông y có vẻ là
quan chức dân sự hơn là quân sự. Một tốp người đi theo y, đứng vây quanh
đợi lệnh.

Viên chỉ huy ra hiệu và hai người lính Nga canh gác đến cởi trói cho nàng,
đẩy nàng tới trước bàn giấy. Nàng thầm nghĩ: "Sắp thẩm vấn rồi đây!"

- Tên chị?

Y nói bằng thứ tiếng Pháp khủng khiếp. Nàng ngập ngừng một giây rồi
muốn gây ấn tượng mạnh cho y, nàng trả lời:

- Phu nhân Dytteville.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.