cho cô. Cô ấy thật sự cô đơn, cô ấy đang dùng tình yêu để làm thuốc tê cho
bản thân, hết lần này đến lần khác cô ấy chà đạp lên tình yêu, và tình yêu
hết lần này đến lần khác giễu cợt cô ấy. Cô ấy không trân trọng tình cảm
của chính mình thì chính tình cảm sẽ trả thù cô. Những người chịu sự khuất
phục của cô đơn là những người đối xử với bản thân mình tàn nhẫn nhất.
Đó đều là những chuyện hồi năm thứ nhất của Tô Tiêu, mười hai tháng
thì có mười tháng yêu, thay bạn trai ba lần. Còn lại hai tháng nghỉ hè, cô
nghỉ ngơi lấy sức, chuẩn bị để bước vào cuộc chiến đấu năm thứ hai. Lên
năm thứ hai đại học, ngựa quen đường cũ, cô ấy lại vẫn thay bạn trai. Tôi
cũng không muốn viết nữa. Qua Tô Tiêu, tôi thấy rõ ràng rằng trong trường
đại học, tình yêu là tình yêu, bạn trai là bạn trai. Tình yêu, có lẽ chỉ cần một
lần là đã đủ, nhưng bạn trai thì có thể có một trăm người. Thói đời thay đổi,
ai nói chỉ có thể so sánh phụ nữ với việc may quần áo. Ở đại học, đối với
một bộ phận nữ sinh, đàn ông như quần áo. Thay hoài thay mãi, đến cuối
cùng mới hiểu từ trước đến giờ bản thân không hề yêu ai cả, bản thân chỉ
"phải lòng" tình yêu, "phải lòng" sự ấm áp của đàn ông. Chính mắt tôi đã
chứng kiến Tô Tiêu và rất nhiều đàn ông đã yêu nhau như thế, giống như
một ván cờ, bắt đầu sai lầm thì cũng biết kết thúc sẽ sai lầm, thế là trong
cuộc chơi cứ đi sai một cách trắng trợn. Có lúc tôi thấy thật sự xót thương
cho cô ấy. Hoá ra đúng thật, những người khuất phục sự cô đơn là những
người đối xử với bản thân mình tàn nhẫn nhất.
Viết đến những cậu bạn trai này của Tô Tiêu, bỗng nhiên tôi lại thấy
thương cảm cho cô ấy. Hạ bút viết cũng không thuận lắm. Nhan sắc đẹp đẽ
của một người con gái cũng không thể địch lại được với sự phá huỷ của
việc không có tình yêu. Khi nhan sắc của chúng ta đang rực rỡ nhất, chúng
ta gặp được ai, chuyện trò với họ thế nào, khung cảnh khi đó ra sao, tình tiết
đẹp hay không, nhiều năm sau nhìn lại liệu có còn lưu lại trong chúng ta
những tình cảm đẹp đẽ hay không? Bạn trai là một chuyện rất đơn giản,
nhưng tình yêu mãi mãi là thiên biến vạn hoá, muôn vàn khúc mắc.