BÓNG - Trang 24

Thực ra cậu ta muốn nói với tôi. CHẠY ĐI !

Bởi vì quả bóng của tôi đã xuất hiện.

Nó réo trên không trung với cái giọng y hệt tôi, nhưng với âm vực

kinh tởm mà chẳng có người bình thường nào hét lên to như thế vào ban
đêm.

"Grudyyy... Grudyyyy... cưng ở đó phải khôngggg?"

Tôi ngẩng đầu lên và chúa ơi. Nhìn nó tệ quá đi mất. Dưới ánh sáng lờ

mờ của ánh trăng và đèn đường, tôi có thể nhận ra nó xẹp hơn trước nhiều.
Như thể chuẩn bị rớt đến nơi vì không có đủ khí bên trong vậy. Cái cách nó
bay - thật là dặt dẹo, y như gã say rượu không nhìn rõ đường đi nước bước.
Vẻ mặt của nó cau có kinh khủng khiếp. Các nếp nhăn xuất hiện do không
đủ không khí để làm căng, và nhìn nó bây giờ như bản sao của tôi năm sáu
mươi tuổi vậy - nếu như tôi còn sống được vài chục năm nữa.

Tôi lập tức quay người muốn chạy vào ngôi nhà ngay cạnh. Nhưng nó

lại bị khóa, và có cách mấy cũng không mở ra nổi. Lucas bây giờ cũng bất
chấp mà hét to: "Chạy đi, Grudy, chạy sang bên này!"

Cậu ta đã mở được cửa của căn nhà bên kia.

Chân tôi run lắm, nên không chạy nhanh như đã nghĩ. Các tế bào thi

nhau gào thét cần làm gì đó để giải tỏa nỗi sợ hãi này. Qủa bóng nhìn bước
chân trốn chạy của tôi, không hiểu sao nó càng tức giận tợn.

"Đứng lại! Đứngggg... lạiiii...!" Nó hét lên và lảo đảo trên không

trung. May mắn thay, tôi thì chậm thật, nhưng nó chẳng nhanh nhẹn hơn là
bao. Có thể là bởi khí bơm bên trong không còn đủ nữa.

Tuy nhiên, một rắc rối nữa đã xảy ra. Những quả bóng thay thế đã chú

ý đến bên này..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.