BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 423

Hai bên má Doãn Hạ Mạt đã hoàn toàn tê dại, cùng với từng cái tát giáng
mạnh xuống mặt, màn đêm dần kéo đến trước mặt cô hệt như cái đêm đen
giông tố đầy trời mưa gào sấm thét ở cô nhi viện trong ký ức. Một lũ trẻ lớn
hơn cướp lấy đồ chơi của Tiểu Trừng, cô xông lên toan cướp lại, chân tay
của lũ trẻ lớn hơn đó như mưa rơi xối xả đấm đá lên người cô, quần áo trên
người cô bị kéo rách, bọn chúng lại còn trắng trợn chế giễu lăng nhục cô…
Đau đến nỗi…
Chết đến nơi rồi…
Lại thêm một cái tát thật mạnh vào mặt cô, lạnh lùng hắc ám, mặt mày xây
xẩm, nỗi đau và nỗi nhục nhã này sẽ mãi ghi lòng tạc dạ, cô khép chặt đôi
mắt, cố gắng đứng vững trên đôi chân của mình. Không thể để ngã quỵ,
Doãn Hạ Mạt, mày không thể ngã được, nếu như ngã xuống, thì mày sẽ
không còn gì nữa! Hạ Mạt nghiến răng mím chặt môi, cô cố sao giữ vững
tư thế tôn nghiêm của mình.

Bóng đen ngạt thở…

Nỗi nhục và sự đau khổ ấy khiến trời đất đều điên cuồng xoay chuyển.

Lại một cái tát nữa giáng xuống mặt cô!

Tiếng cười của An Bân Ni.

Mùi tanh tanh xông lên từ khóe miệng, cái tát dùng hết sức giáng xuống.
Đầu Doãn Hạ Mạt ầm ầm rạn nứt! Trong nỗi nhục nhã không có điểm tận
cùng, cô liều mạng mím chặt môi, cố gắng gượng đứng thẳng, nhưng hai
đầu gối cứ run rẩy, tất cả dây thần kinh trên khắp cơ thể đều yếu ớt đến
mức không thể trụ được nữa, chầm chậm, cô có thể cảm nhận được toàn
thân mình đang đổ xuống. Thế giới đen tối và lạnh buốt. Thân thể cô tiêu
hao chút sức lực cuối cùng, từ từ đổ sụp xuống mặt đất lạnh lẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.