BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 530

“Là cô ấy động thủ trước.”
Doãn Hạ Mạt thản nhiên thuật lại sự thật, nét mặt bình tĩnh, nhưng lồng
ngực cô lại đang phập phồng, chứng tỏ cô đang rất kích động. Cuối cùng,
không thể kiềm chế được nữa, Doãn Hạ Mạt âm thầm chua xót cười, năm
năm rèn luyện lại vẫn không luyện nổi tính nóng nảy trong cô. Có lẽ cô sẽ
thua trận này, nhưng mà, chà chà, cô sẽ không hối hận là đã cho An Bân Ni
cái tát này.
“Là mày!! Là mày ra tay trước! Mày là người đàn bà luôn dối trá!”
An Bân Ni thét lên, cơn cuồng nộ giúp An Bân Ni có được sức lực kinh
người, cô ta đã thoát ra được sự trói buộc của Lăng Hạo, lại một lần nữa
xông tới trước mặt Hạ Mạt gầm lên: “Mày nói tao nói dối, mày có chứng
cứ gì để tự chứng minh cho bản thân mình?! Mày có giỏi thì nói đi! Nói
đi!”
“…”
Doãn Hạ Mạt cắn chặt môi. Trong thế giới hoang đường này, một lời nói
điên cuồng đáng khinh bỉ “có lẽ có”, thì cần phải có chứng cứ mới lật đổ
được sao?
“Nói đi! Mày có chứng cứ gì?!” An Bân Ni thấy Doãn Hạ Mạt phải ngậm
tăm liền đắc ý hằm hằm nhìn Doãn Hạ Mạt, gương mặt nghênh ngang kiêu
ngạo. An Bân Ni lên tiếng la lối: “Sao, nói không ra lời được à! Chứng tỏ
mày là kẻ nói dối! Kẻ nói dối là mày!”.
“Tôi…”
Doãn Hạ Mạt uất ức sắc mặt trắng bệch, nhất thời không nghĩ ra “chứng
cứ” gì có thể chứng minh cô không dụ dỗ Lăng Hạo!
“Tôi chính là chứng cứ của cô ấy.”
Một giọng nói êm dịu, đẹp như làn sương đêm, giọng nói dễ nghe vô cùng,
giọng nói dường như có ma lực làm chấn động con tim tất cả mọi người,
khiến cho không gian và thời gian phút chốc như thủy tinh đông cứng, lóng
lánh và trong suốt.
Doãn Hạ Mạt kinh ngạc!
Giọng nói vô cùng quen thuộc tuyệt đối không thể là…
Người cô rung chuyển…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.