BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 655

Bên ngoài cửa sổ, cây cối tươi tốt xanh um, Doãn Trừng ngồi dựa trên giữa
bệnh, sắc mạt nhợt nhạt lộ hẳn đôi mắt to đen, hàng mi dài, nụ cười hiền
hoà trên môi, nhìn cậu giống như một thiên thần đang sẵn sàng dang đôi
cánh nhỏ.
Hạ Mạt ngẩn người nhìn cậu em hồi lâu rồi mới cất tiếng hỏi:
“Em còn sốt nữa không?”
Doãn Trừng cười trả lời chị:
“Em đỡ rồi, bây giờ em thấy tinh thần thoải mái hơn nhiều.”
“Thật không?”
Doãn Hạ Mạt đưa tay lên rờ trán Doãn Trừng, cậu co người lại, cô mặc kệ
vẫn đưa hẳn tay ra đặt lên trán. Quả nhiên tay đụng vào vẫn nóng, nhiệt độ
của Tiểu Trừng so với tối hôm qua chả khác gì. Như vậy mà gọi là đỡ rồi
sao? Trong lòng Doãn Hạ Mạt vừa lo vừa thương, cô lại nghĩ đến chuyện
tại sao Tiểu Trừng có thể giấu cô lâu đến như vậy, đôi mắt cô trở nên u ám
trầm mặc.
“Hừm, Hạ Mạt này…”
Trân Ân chợt nhận thấy không khí có vẻ không thoải mái, Hạ Mạt có vẻ
như đang giận chăng, à, cái đó, nếu Hạ Mạt giận, Tiểu Trừng không phải sẽ
rất buồn sao. Trân Ân vội vàng cố gắng thử phá tan bầu không khí ngưng
đọng này, nhưng nhất thời cô lại chưa nghĩ ra nên nói chuyện gì.
“Ơi?”
Hạ Mạt quay đầu lại.
“… À…”, Trân Ân gắng gượng, “bên ngoài trời nóng thật, phải không?”.
“Ừ.”
“Vậy cậu ăn trái táo này đi!”
Trân Ân vui vẻ nói, hà hà, cuối cùng thì cô cũng tìm được lời để nói. Vừa
nói cô vừa vội vàng đặt trái táo vào tay Hạ Mạt, mặc dù trái táo này được
Tiểu Trừng gọt vỏ, cũng hơi tiếc đấy, nhưng cứ cốt là để phân tán sự chú ý
của Hạ Mạt là được rồi.
Hạ Mạt nhìn trái táo một hồi, cô thừa biết ý của Trân Ân, nhưng giờ phút
này trong lòng cô đang buồn đến nẫu ruột, sao có thể nuốt nổi thứ gì.
“Chị, chị uống nước trước đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.