BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 966

có thể là đang trông ngóng anh trở về, hôm nay lúc ra khỏi nhà, cô đã dặn
anh nhớ về sớm…
Trong đầu anh, một mớ suy nghĩ hỗn độn quấy nhiễu, Âu Thần nở một nụ
cười chua xót, có lẽ anh không muốn làm rõ vấn đề này quá sớm.
Móc chiếc chìa khóa nhà cũ mà cô đưa cho anh trong khoảng thời gian Tiểu
Trừng nằm viện ra, Âu Thần cất bước hướng về phía trước, anh đang tính
đem cái nồi cũ còn lưu lại trong ngôi nhà này về cho Hạ Mạt.
Cô ấy trông thấy chiếc nồi này chắc chắn sẽ rất vui.
Âu hần nghĩ thầm, bất giác bước đi nhanh hơn. Hơn nữa Hạ Mạt đang đợi
anh về ăn cơm, nếu như về quá trễ cô sẽ rất lo lắng.
Nhưng…
Trong màn đêm tĩnh mịch, bước chân Âu Thần đột nhiên dừng lại, toàn
thân bất ngờ cứng đờ như bị đóng băng!
Dưới tòa nhà cũ của cô.
Một chiếc xe ô tô BMW đang đậu.
Một bóng dáng mỏng manh, yếu ớt như tờ giấy âm thầm đứng trước xe,
người thanh niên đó đang ngẩng đầu nhìn về phía khung cửa sổ đã lâu chưa
có ánh đèn bật sáng, dường như anh ta đã đứng đó từ rất lâu, rất lâu rồi.
Dưới ánh trăng, anh ta giống như được bao phủ bởi một làn sương mờ nhạt,
khuôn mặt người thanh niên đó giống như là những cánh hoa bị phai tàn
màu sắc, nhợt nhạt, trắng bệch, nhưng vẫn có nét rạng rỡ khiến người ta
phải kinh ngạc.
Giống như là nghe tiếng bước chân.
Người thanh niên đó theo bản năng quay đầu lại nhìn, trong khoảnh khắc
nhìn thấy Âu Thần, đôi mắt đen láy của anh bỗng sắc lại, rất lâu, anh từ từ
khép đôi bờ mi, khóe miệng nhoẻn một nụ cười mang đầy ẩn ý mỉa mai,
vừa giống như đang chế giễu Âu Thần, lại vừa giống như đang cười nhạo
chính bản thân mình.
“Tại sao anh lại ở đây?”
Âu Thần lạnh lùng nói. Trong ngữ khí có cái gì đó như đang phòng bị,
giống như con sư tử nhìn thấy một thứ vốn dĩ không nên xuất hiện trong
vùng lãnh thổ của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.