BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 101

- Hả, gì cơ? Chàng nói nghiêm túc à?

- Dừng ư?

- Như thế mọi việc mới không đi quá xa.

Nàng hẳn trông phải ủ rũ lắm, vì chàng cười phá lên:

- Louisa, anh đùa đấy?

- Quá đáng, anh đừng đùa về một việc thế này - Nàng rầy la và thở phào
nhẹ nhõm.

- Nhưng gần hết giờ rồi.

Louisa nhìn đồng hồ chàng và không thể tin được là đã lâu như thế. Họ chỉ
có hôn và vuốt ve. Nhưng nàng muốn hơn nữa, và muốn bây giờ. Dù cho
có muộn bữa tối cũng chẳng sao:

- Thế đừng phí phạm chút thời gian ít ỏi còn lại nữa.

Nàng túm gấu áo chàng kéo lên, và chàng giúp nàng lôi nó qua đầu mình.

Thân thể chàng đẹp chưa từng thấy, không chỉ vì ngực chàng rộng, nở
nang, bụng chàng rắn và nổi rõ từng múi cơ. Nàng yêu chúng vì chúng
thuộc về chàng. Nàng lần tay lên và dừng ở ngực chàng, ngạc nhiên sao làn
da lại nồng ấm đến thế. Không còn bị che phủ bởi chiếc áo phông, nàng
nhận rõ sự khuấy động của chàng qua chiếc quần thể thao vải mềm. Nàng
nhận ra chàng không mặc quần sịp hoặc thậm chí là quần đùi.

Garrett cau mày và đặt một tay lên hai bàn tay nàng:

- Em đang run. Em sợ à?

Nàng lắc đầu:

- Không hề. Chỉ kích động thôi. Và phát chán vì mọi việc chậm thế.

Nàng đẩy Garrett nằm ngửa ra, rồi cưỡi lên chàng, váy nàng tốc lên tận đùi
trên. Nàng lách mình ra khỏi áo sơ mi và với tay ra sau lưng tháo bỏ chiếc
áo lót đã mở móc, cảm thấy một nhu cầu gần như đau đớn được áp vào thân
thể chàng, chà ngực nàng vào ngực chàng. Garrett hẳn đã đọc được suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.