BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 4

màu, sâu thẳm, như thế họ đã từng quen biết. Mà nàng chắc chắn là chưa
gặp chàng bao giờ, nếu gặp nàng đã nhớ ngay. Hình như chàng cũng không
nhận ra Louisa là một phụ nữ hoàng tộc, bất chấp sự hiện hữu của chiếc mũ
miện đính kim cương gắn trên búi tóc cuốn cao của nàng.

Một người phụ nữ khác có lẽ sẽ đợi chàng đi bước đầu tiên, hoặc tạo ra một
tình huống để họ ngẫu nhiên chạm mặt nhau, nhưng Louisa không dám
trông chờ vào ngẫu nhiên nhất là khi bị mấy ông anh bà chị giám sát quá kỹ
lưỡng.

Chỉ vì ra đời sau Anne vỏn vẹn năm phút mà nàng thành thành viên trẻ nhất
của hoàng gia, lớn lên lại mang tiếng nhẹ dạ nên luôn bị đối xử như một
đứa bé. Cả nhà đinh ninh đàn ông đến với Louisa chủ yếu vì tiền bạc và
tước hiệu, nhưng nàng nghĩ không phải ai cũng vậy, chưa kể nếu đúng thế
thì nàng sẽ rất dễ dàng nhận ra bộ mặt thật của họ.

Louisa đặt ly sâm- panh đã uống cạn xuống khay của một người phục vụ đi
ngang qua rồi tiến về phía chàng, bước chân nhẹ nhàng đến nỗi tâm váy
chẽn - may màu hồng mà nàng ưa thích - không gây ra một tiếng động nào
trong lúc nàng di chuyển. Mắt nguời đàn ông không rời khỏi nàng lấy một
giây. Khi nàng tới gần, chàng hạ ánh nhìn xuống, nghiêng đầu và nói bằng
giọng mượt mà sâu lắng:

- Đêm nay công chúa thật quyến rũ!

Một sự mở đầu không đến nỗi nào, và giọng chàng cho thấy chàng là người
ở cùng vùng với nàng. Ắt hẳn chàng cũng là dân đảo Thomas, vì sao nàng
không biết chàng nhỉ?

- Hình như ông có lợi thế hơn tôi rồi - nàng nói - ông biết rõ tôi, mà tôi
không nhớ nổi là đã từng gặp ông bao giờ.

Hầu hêt mọi người, nhất là một người lạ, chí ít sẽ ngỏ lời xin lỗi vì đã nhìn
nàng chằm chằm, nhưng nhân vật này xem ra không thuộc tuýp người có
thể xin lỗi vì bất cứ điều gì. Chàng chỉ nói:

- Bởi vì chúng ta chưa bao giờ gặp nhau cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.