BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 55

kia là Gấu Trắng… Chín người mười ý, thế là râm ran cả một góc phố. Bao
năm qua, mấy khi người thành phố lại nhìn thấy sao trời như hôm nay.

Quán bà Thu có vị trí rất tiện lợi, sát đầu cầu Niệm, nhưng thực ra chả
đông khách bao giờ, sáng nào bà cũng đốt hương khấn thổ công, rồi đốt
vía kẻ nào xấu mồm xấu miệng, mà xem ra cũng chẳng khá lên được.
- Chị thấy hôm nay có gì lạ không?
Ông Túc lên tiếng, thường hay chờ khách ở đây, lúc vắng vẻ ông vẫn thế.
- Ông nói thấy cái gì?-Bà Thu chưa hiểu nên hỏi lại.
- Nhà bà còn thấy ai, nhìn bên kia một tí đi, sáng hơn nhà bà nhiều.
Ông chỉ tay về phía thành phố, tối om, cúp điện.
- Xích lô của ai đây-Có tiếng một người đàn ông hỏi, chắc là khách.
- Em..m đây, anh đi đâu đấy, có ngay-Ông mừng quýnh, chắc là sẽ có gì bỏ
vào bụng đây.
- Lên Kiến-Ốc-Cục.-Người kia nói một địa chỉ khá lạ.(29)
- Cái gì, đi Kiến An bằng xe này à?
- Không, Kiến-Ốc-Cục, ngõ ở Hải Phòng. -Ông anh cứ nói đùa. Tôi ở đây
từ bé, 20 mươi năm trong nghề nhá (nhé), còn không biết cái ngõ ấy?!.
- Thôi đi bố, lên xe, tôi bảo cho, cãi với ông thì được cái đếch gì - Hắn tỏ
ra kẻ cả(30). - Ở quãng nào còn tính tiền chứ.
- Thì ông cứ tính tiền đến ga. -Thôi tôi đi đã chị Thu nhá, “phạt vi cảnh”
chị cái kẹo lạc, đêm về(31).

Thế là ông kẽo kẹt đạp, một cơ thể rệu rã với một cái dạ dầy lép kẹp, đang
điều khiển một cỗ xe từ thời Pháp thuộc. Vị hành khách chắc là cũng sinh
ra từ thời Tây còn chưa về nước. Hắn sốt ruột nên giục ông luôn nhưng
không thể nhanh hơn được vì từ sáng đến giờ này chưa có gì vào bụng, mồ
hôi ông ri rỉ rướm ra. Cuối cùng thì cũng đến Lê Lợi, hắn đòi(32) ông đi
thẳng một đoạn, rồi rẽ trái vào một ngõ nhỏ, vắng tanh. Bây giờ ông mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.