BÓNG RẮN - Trang 153

có thể chờ cho cậu ta tự đi mà giải thích với Sadie. Nhảy xổ vào giữa tấn
tuồng Sadie-Walt-Anubis này nghe hào hứng như là trầm mình vào chiếc
máy xay thức ăn vậy.

“Được thôi,” Sadie bảo. “Chúng tôi sẽ gặp lại 2 người tại Sảnh phán xét
trước hoàng hôn đến nay. Như thế sẽ cho bọn này thời gian hoàn tất.”

“Hoàn tất ư?” tôi hỏi. “Và bọn này là ai vậy?”

Để đọc được những nét biểu cảm trên cái chậu hoa mặt tươi cười thật không
dễ, nhưng sự ngập ngừng của Sadie mách bảo cho tôi biết quá đủ rồi. “Em
đâu có còn đang ở Vùng 1 nữa,” tôi đoán. “Em đang làm gì thế?”

“Tí việc vặt thôi,” Sadie đáp. “Em đi thăm Bes.”

Tôi cau mày. Sadie đi thăm Bes ở nhà dưỡng lão của ông ta hầu như là mỗi
tuần, vậy thì chẳng có gì, nhưng sao phải là lúc này? “Hứ, em quá biết là
chúng ta đang vội mà.”

“Chuyện này cần thiết lắm,” Sadie cương quyết. “Em có cái ý này có thể
giúp cho chúng ta trong dự án về bóng. Đừng có cáu. Zia đang đi cùng em,”

“Zia hả?” Lần này đến lượt tôi làm duyên làm dáng. Nếu là một cái chậu
hoa, hẳn tôi đã đưa tay lên vuốt tóc rồi. “Đấy là lý do vì sao hôm nay Bast
đang trông chừng Ra đấy à? Chính xác là tại sao em với Zia lại -?”

“Thôi đi đừng có lo nữa,” Sadie nạt. “Em sẽ chăm nom cẩn thận chị ấy cho.
Và không có đâu, Carter à, nãy giờ chị ấy không có nói năng gì về anh hết.
Em chẳng biết chị ấy cảm nhận thế nào về anh nữa.”

“Hả?” Tôi những muốn đấm Tiểu Sadie một cú vào giữa bản mặt bằng gốm
của con bé. “Anh đâu có nói gì như thế đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.