BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 181

22

Từ trong bóng tối truyền đến tiếng bước chân, cắt ngang suy nghĩ của

Penn. Y chớp chớp con mắt chua chát, kinh ngạc phát giác mình đã đợi như
vậy tròn một ngày. Thấy Chesil vẻ mặt mệt mỏi ngồi trên xe, có vẻ đã hao
hết toàn bộ tinh lực, mảnh u ám trong lòng Penn dường như lại bất tri bất
giác khuếch tán ra.

[ Đi thôi.] Penn khởi động ô tô, tiếng ình ình cứng lạnh đánh vỡ yên tĩnh

ban đêm. Đèn xe chói mắt phía trước chiếu sáng con đường đầy cát đá lộn
xộn.

[ Quay về phòng khám?] Chesil nắm chặt chiếc nhẫn còn hơi ấm trên tay,

sau đó dựa đầu vào cửa kính xe, hưởng thụ gió đêm khô nóng chen lẫn mùi
hương sông Nile thổi vào từ cửa sổ, hoàn toàn không phát hiện vẻ mặt càng
lúc càng hiểm ác trong bóng tối của đối phương.

[...... Đương nhiên. Nhưng đêm nay ngươi phải cùng ta về nhà.] Penn

dùng giọng điệu cố sức thoải mái trả lời. [ Ngươi không phải muốn biết ta
làm thế nào học được ngôn ngữ dị tộc sao?]

[ Được.] Chesil gật đầu không chút hoài nghi. Hắn giơ bùa hộ mệnh vàng

óng trong tay lên nhìn kỹ, mỉm cười như thỏa mãn, Penn từ kính chiếu hậu
trông thấy bộ dạng Chesil, thầm hừ một tiếng, sau đó dùng sức đạp xuống
chân ga. Trở lại phòng khám, Chesil cẩn thận đi vào phòng bệnh, Raymond
nằm sấp trên giường phát ra tiếng rên trầm như thống khổ, tứ chi hơi giật
giống như bị thứ gì đó truy đuổi trong bóng đêm. Chesil cuống quít đi qua,
bắt lấy tay Raymond buông ở một bên, đeo nhẫn lên ngón áp út tay trái y,
sau đó trầm trầm niệm một đoạn bùa cầu phúc, hy vọng cái bùa này có thể
bảo vệ Raymond.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.