BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 275

cô chẳng thể nào đi được đến một lý do đủ hợp lý để đá anh. Mà cũng
không phải cô đang tìm một lý do. Cô không hề nghĩ mình đang tìm kiếm
một lý do. Vậy nếu đúng thế thì sao? Cô vẫn không thể đưa ra bất cứ lý do
nào, vậy đó chính là điều đáng nói, phải không?

Cô gập mạnh cuốn sổ ghi chép của mình lại, ném nó lên bàn. Giờ cô

phải làm điều quái quỷ gì đây? Trước đây cô chưa bao giờ yêu một người
đàn ông.

Vậy là Becca làm điều cô luôn làm. Chuyển tâm trạng của mình lên

đất sét. Cô nhào một tảng đất to, ra sức nhồi cho đến khi nó phải khuất
phục. Phải mất cả một quãng thời gian dài như vĩnh cửu, nhưng cô yêu quá
trình này, đẩy tất cả không khí còn bên trong ra ngoài, làm mềm đất, cùng
cảm giác của nó khi tảng đất đã trở nên hoàn hảo. Annabelle luôn nói đất
sét chẳng khác gì ma túy với Becca. Cô chìm đắm vào một trạng thái như
bị thôi miên, thả mình cho đất sét tâm sự với cô, một hình ảnh về tác phẩm
trong tương lai hiện lên rõ mồn một trong tâm trí cô, rồi cô bắt tay vào sáng
tạo nên nó. Hình ảnh hiện lên trong tâm trí cô là một đôi nam nữ khỏa thân,
người đàn ông giữ cô gái phía trước mình, hai cánh tay anh ta ôm quanh eo
cô. Cô sẽ dành cho trí tưởng tượng của người xem hình dung ra họ đang
làm gì. Cô không cần phải vẽ phác thảo. Cô chỉ cần hình dung ra Rich đang
ôm lấy mình, và nặn theo. Khi đã đi được nửa chừng giai đoạn tạo hình sơ
bộ cho bức tượng, cô quyết định sẽ tặng nó cho Rich. Có lẽ đến lúc đó anh
sẽ chịu dẹp đi bức tượng đầu tiên kinh khủng đó của cô mà anh đã trở nên
gắn bó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.