BỨC TRANH CHẾT CHÓC - Trang 96

Nàng mệt mỏi bước ra khỏi phòng. Mẹ nàng bảo:

- Lệ Thảo, đêm qua con mơ gì mà la to quá vậy? Có phải gặp ác mộng
không? Sao mặt con phờ phạc quá vậy?

Lệ Thảo cười gượng:

- Không có chuyện gì đâu, mẹ ạ. Con chỉ mệt một tí thôi...

Mẹ Lệ Thảo tò mò:

- Thế con định trả lời anh Định ra sao? Anh ta rất yêu con, và muốn cưới
con làm vợ. Con đã quá ba mươi rồi, cha mẹ chỉ có mình con...

Lệ Thảo buồn bã:

- Con đã trả lời dứt khoát rồi, con không thể lấy anh Định được.

Mẹ Lệ Thảo hỏi:

- Tại sao vậy, con đừng có kén cá chọn canh nữa. Định là người tốt, con ạ.

Thảo nức nở:

- Con biết chứ. Anh ấy rất yêu con. Con đâu có muốn kén chọn. Con cũng
chỉ muốn có một mái ấm gia đình. Nào ai muốn cô độc hả mẹ?

Mẹ Lệ Thảo gắt:

- Thế sao con lại từ chối anh ấy? Con nói cho mẹ biết đi.

Thảo oà khóc:

- Con biết ăn nói với anh ấy ra sao, khi có bàn tay người đàn ông ở trên ngực
mình? Con gái khi lấy chồng phải trinh tiết chứ...

Mẹ Lệ Thảo sững sờ:

- Trời ơi, con nói, mẹ mới nhớ. Tội nghiệp con tôi quá! Nhưng con ơi, cha
mẹ, mọi người sẽ xác nhận điều ấy cho Định mà. Mẹ tin nó sẽ hiểu.

Lệ Thảo lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.