BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 3

BỤI CAY MẮT NGƯỜI

Nguyễn Văn Học

www.dtv-ebook.com

Nhậu Thuê

Lần đầu tiên tôi có khách hàng, lần đầu tiên tim đập chân run không

biết mình làm sai hay đúng. Khách hàng là một ông giám đốc bụng phệ hơi
nhiều răng nói lắm và thi thoảng quên giữ ý phun nước bọt vào người đối
diện. Ông ta nhìn tôi từ đầu đến chân, chắc chắn hài lòng về cái sự khả ái.
Tôi không quá tự tin vào nhan sắc mình, nhưng thấy nó cũng đường được.
Vị khách nghe đâu là cỡ bự của ngành dầu khí, hất hàm hỏi tửu lượng của
tôi. Tôi ý nhị cười cố không để lộ răng tránh thất thố và bao giờ cũng đặt
chữ “dạ” lên đầu: “Dạ, cũng khá ạ. Em sẽ chiều được các anh”. Ông giới
thiệu tên mình là Trần Ngọc Nhã. Sau hồi làm quen không khí ấm cúng như
ở nhà. Trước khi đi các bạn tôi dặn kỹ phải tạo không khí đầm ấm thân
thiện và không nên tiết kiệm lời khen. Tất cả ngồi vào bàn đợi khách. Nhã
liên tục nghe và gọi điện, ngôn ngữ phần lớn kèm theo từ lóng đá đá vài
câu của người có học.

Không đầy mười lăm phút sau khách tiến vào, ăn vận thừa lịch sự nói

năng thừa nhã nhặn. Có một ông hơi bị lùn không biết văn hóa có lùn,
nhưng rất biết nở nụ cười, thi thoảng đưa ánh mắt đầy thèm muốn về phía
tôi. Họ bắt tay nhau bả lả cười rồi khách sáo mời nhau ngồi. Nhã nói tôi là
thư ký, còn phía đối tác có ba người không cần phải giới thiệu vì ông muốn
khách thầm hiểu rằng ông đã nói trước với tôi họ là ai.

Thức ăn bắt đầu được bưng ra, chẳng bao lâu đã kín cả bàn nghi ngút

khói và hương thơm. Nhã gọi X.O. và một chai Blue vuông. Nhiệm vụ của
tôi đã được ngầm định sẵn: chỉ tiếp rượu, nói chuyện làm không khí vui tạo
hưng phấn cho buổi gặp mặt của các sếp. Chắc là sau đây có ký cọt gì hợp
đồng kinh tế hoặc thỏa thuận chuyện chia chác. Ly đầu tiên cạn không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.