Đông Phương Yếu Bạch chiếu theo Quỳ Hoa Bảo Điển luyện thành
tuyệt thế võ công, lại càng tin tưởng rằng những kiến giải của mình là
đúng, vì vậy rút bút ra viết xen vào mấy chữ cho đủ "dục luyện thử công
,
tất tiên tự cung" ( muốn luyện công này, cần phải tự cung)
( Trên màn ảnh xuất hiện hình ảnh quay lại : Mộ Dung Hòa Chính lúc
mới bắt đầu viết sách, để ấn bản đầu tiên gia tăng số lượng độc giả, thúc
đẩy các vị đại gia bỏ tiền ra mua sách của nàng, nàng mới vung bút viết
mấy câu " “luyện hảo thử công
,trại quá tác quan” ( Luyện tốt công phu
này, không ai có thể đấu nổi)(chữ
宫 ( cung) và chữ 官 ( quan) nhìn qua hơi
giống nhau)
Từ đó về sau, bản Quỳ Hoa Bảo điển sửa đổi bắt đầu lưu truyền hậu
thế (So với Đông Phương Yếu Bạch, Cao Ngạc cũng viết tiếp mấy hồi sau
của " Hồng Lâu Mộng", nhưng có phần thật thà hơn)
Lời lẽ sai trái truyền lâu cũng có thể biến thành chân lý, vì vậy đa số
mọi người đều vung đao tự cung.
Bọn họ nào có biết rằng, nếu không tự cung, cũng thể thành công, cho
dù tự cung, vị tất thành công, nếu đã tự cung, chỉ đành vào cung.
Mặc dù tự cung nhưng cũng rất nhiều kẻ luyện công không thành
công, đại bộ phận đều đổ xô tới hoàng cung xin làm hoạn quan. Lại vì sư
nhiều cháo ít, để tranh đoạt cơ hội, hết thảy bọn chúng đều tâm cơ ngoan
độc, bày mưu tính kế, đi cửa sau, lợi dụng quan hệ, cho nên đám người có
thể tiến cung được đều là những kẻ giả dối, trong đó nổi danh nhất là Ngụy
Trung Hiền. Đại Minh triều bị hoạn quan nhũng loạn, cuối cùng đi vào diệt
vong.
Chỉ sợ Mộ Dung Hòa Chính không bao giờ ngờ tới chuyện này, mà
chắc nàng cũng chả quan tâm.