BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 17

Ta cũng ôm ấp kế hoạch giật tiền chuẩn bị xuất môn, hết thảy mọi

người trong sơn trang đều đến tiễn ta. Ta đứng ở cửa lớn, trước khi ra đi
cũng lưu luyến quay đầu nhìn lại chung quanh nhà một chút, lại bắt gặp ánh
mắt nóng bỏng của mọi người. Dù ta là kẻ ý chí sắt đá, lúc này cũng thấy
một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng, ta kích động nói " Mọi người vẫn
luyến tiếc ta quá sao, hay là ta không đi nữa."

Mọi người đồng loạt hít vào một hơi, vẫn là dại bá ta trầm ổn, nhanh

chóng trấn tĩnh, chỉ vào phương xa nói : " Ngươi xem, vàng bạc châu báu
đang chờ ngươi đến lấy đó"

Ta dũng cảm gật gật đầu : " Đúng, kiếm tiền mới là việc đại sự, ta

không nên giống nữ nhi tình trường" Nói xong ta dứt khoát xoay người, ly
khai gia môn. Phía sau ta, những tiếng thở dài bật ra nhẹ nhõm.

Lúc ta cưỡi ngựa đi được khoảng hai dặm đường, vì ta là người luyện

võ nên lỗ tai cực kỳ linh mẫn, lại nghe thấy trong Mộ Dung sơn trang
không ngừng vang lên những tiếng hoan hô.

Nghe nói sau khi ta rời nhà ra đi, hai mươi lăm tòa miếu trong phạm vi

trăm dặm đều chật ních người tới làm lễ tạ thần. Tám tòa miếu ở gần nhà ta
nhất nghe đồn còn bị người chen đến đổ cả cửa.

Bởi vì hương khói quá mức, sương trắng phủ kín cả trời, khiến cho

đám quân biên phòng đóng ở xa nghĩ là gió lửa, vất vả vượt qua cả trăm
dặm, mới phát hiện ra đó chỉ là sợ bóng sợ gió.

Về sau mọi người trong nhà ta bị khói hương của tín đồ phật giáo hun

đến mức tiều tụy cả người.

Mọi người đều nói Yến Vương cai trị Bắc Bình không tồi, ta mới

quyết định, kế hoạch kiếm tiền thứ nhất sẽ thực thi ở Bắc Bình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.