BƯỚC CHẠY THANH XUÂN - Trang 110

Kakeru vừa vâng dạ vừa nghĩ thầm, đây là lần đầu tiên cậu nghe được

từ "đồng bối"trong một cuộc hội thoại bình thường.

"Khi nãy tôi tập chạy tự do đã xảy ra chuyện này thú vị lắm."

"Chuyện gì vậy?"

Musa lại bật cười, không thèm đáp trả.

"Lúc tôi chạy ngang qua khu phố chợ ấy. Lần sau Kakeru cũng thử

đến đó xem."

Trải qua một tuần tập luyện, mặc dù ai cũng mệt mỏi đến nỗi không

còn sức lết vào phòng tắm nhưng đến giờ vẫn chưa có ai lên tiếng bỏ cuộc.
Điều đó khiến Kakeru bất và tự hỏi tại sao. Do mọi người không thích cái
suy nghĩ chưa gì đã muốn bỏ cuộc hay sao? Hay vì sống chung một nhà
nên ai cũng ngần ngừ trước việc phá đám bầu không khí yên ổn? Hay do
mọi người cảm thấy mình đã bắt đầu tiến bộ trong việc chạy bộ rồi?

Nếu cứ tiếp tục thế này sẽ chẳng ai bỏ cuộc, việc tập luyện cũng sẽ

kéo dài. Kakeru chìm vào cơn mơ màng giữa bồn tắm. Sẽ ra sao nếu mọi
người ở Chikusei thật sự đến được Hakone? Thực ra, điều làm Kakeru ngạc
nhiên nhất chính là sự thay đổi trong cách nghĩ của bản thân mình. Có cảm
giác như cậu đang trông mong vào điều gì đó. Cậu khẽ khàng thở ra một
hơi, bóng trăng trên nước thoáng trở nên run rẩy. Sự kì vòng khiến cho
Kakeru nhớ lại nỗi cô đơn khi bị phản bội, đồng thời làm bùng lên ngọn lửa
mà trước giờ bản thân cậu không cảm nhân được.

Kakeru cùng Musa rời khỏi phòng tắm rồi trở về Chikusei. Lúc cởi

dép trước thềm hành lang, hai người bỗng nghe thấy tiếng lách cách dội
xuống từ tầng trên. Cửa phòng 101 mở toang ra, Kiyose phừng phừng nổi
giận đi một mạch đến cầu thang lên tầng một. Liền sau đó là tiếng quát tháo
của anh vọng lại từ phòng của cặp song sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.